Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Chương 58: Mối duyên phận lừa người này (6) (tiếp)
Kha Dực cũng không phải loại người hỉ nộ ái ố đều thể hiện trên mặt. Nhưng Diêu Thiên Thiên lại tinh tường nhìn ra được từ ánh mắt của anh ta biểu hiện sự vừa lòng.
Từ ban đầu bất mãn việc ở quá xa Diêu Doanh Tâm, đến lúc sau ngay cả biệt thự cũng không ở lại được. Hiện giờ chỉ là được ở lại gian ngoài cũng đã vừa lòng mỹ mãn như vậy. Diêu Thiên Thiên âm thầm lắc đầu, loại trung khuyển này, quả nhiên đều là dạy dỗ mà thành!
Lúc này Kha Dực không chỉ không còn cảm thấy Diêu Thiên Thiên không đủ tư cách làm chị gái nữa, mà ở sâu trong nội tâm còn xuất hiện một chút hảo cảm kỳ quái đối với cô mà chính anh ta cũng cảm thấy không thể hiểu nổi. Phải biết rằng, quý ngài lính đánh thuê Kha Dực máu lạnh vô tình đây, ngoại trừ Diêu Doanh Tâm ra thì tất cả những người khác đều không có vinh dự được anh ta đặt vào trong lòng. Mà Diêu Thiên Thiên lại trở thành người phụ nữ thứ hai có thể đi vào nội tâm của anh ta (lầm to), đây tuyệt đối chính là một kỳ tích!
Sau khi tống cổ Kha Dực đến gian ngoài, Diêu Thiên Thiên lười biếng ngáp một cái. Phải lăn lộn trong khoảng thời gian dài như vậy, tiết trời đã quá muộn, cô có chút mỏi mệt. Vốn đang định vào phòng tắm rửa mặt lấy lại tinh thần, lại đột nhiên phát hiện cửa phòng trên lầu hai của Diêu Doanh Tâm mở lớn.
Diêu Thiên Thiên:…
Cô quay trở lại sofa ngồi, tìm một vị trí thích hợp sao cho vừa ngẩng đầu lên liền có thể thấy được cửa phòng ngủ của Diêu Doanh Tâm rồi lấy di động ra gọi cho Diêu Doanh Tâm một cuộc điện thoại. Đợi hồi lâu mới thấy Diêu Doanh Tâm nhận điện thoại, trong giọng nói của cô ta lộ ra chút hoảng loạn: “Chị có việc gì sao? Em vừa mới ngủ rồi.”
Diêu Thiên Thiên nhìn điện thoại, nghe thấy một tiếng vâng, sau đó ngay lập tức thấy cửa phòng ngủ đóng lại, thản nhiên nói: “Xuống dưới, nhớ phải thay áo ngủ.”
Diêu Doanh Tâm chưa kịp thay bộ quần áo ngày thường trên người ra:…
Diêu Doanh Tâm mặc một bộ áo ngủ sợi bông đáng yêu ủ rũ cụp đuôi đi đến bên người Diêu Thiên Thiên, gục đầu xuống không nói lời nào.
Diêu Thiên Thiên nắm lấy tay cô ta, lật lại mở lòng bàn tay ra, cất giọng hỏi: “Biết mình phạm lỗi gì chưa?”
Diêu Doanh Tâm tỏ vẻ đáng thương vô cùng mà ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng mếu máo nói: “Không nên nghe chị nói chuyện.”
“Còn gì nữa?”
“Không nên nói dối lừa gạt chị.”
“Còn gì nữa?”
“Không nên ngủ muộn trong giai đoạn đang phát triển.”
“Còn gì nữa?”
“Còn nữa… sao?” Diêu Doanh Tâm nhìn chị gái với vẻ mặt chứa đầy sự nghi vấn. Cô ta đã tội ác tày trời đến vậy rồi, vẫn còn tội nữa sao?
Diêu Thiên Thiên chọc chọc cái trán của cô ta, nói: “Không biết nhìn rõ tình hình. Trong hoàn cảnh không phát sinh bất kỳ sự cố gì, tối muộn như vậy mà chị còn gọi cho em, nhất định là bởi vì biết em còn chưa ngủ. Em nên đoán ra được chuyện này, lập tức thừa nhận sai lầm của mình, cố gắng thẳng thắn nhận lỗi chứ không phải cứng rắn chống đối lại. Không phải là không thể nói dối, nhưng phải nhận thức rõ ràng nên nói dối ai, tại sao lại nói dối, hơn nữa phải chuẩn bị xử lý hết thảy mọi hậu quả sau khi lời nói dối của mình bị vạch trần. Đây mới là đẳng cấp của nói dối, biết không?”
Diêu Doanh Tâm gật gật đầu, vẻ mặt khiêm tốn nghe giảng. Chị của cô quả nhiên là lợi hại nhất, lời nói ra có ý nghĩa sâu xa thâm ảo đến vậy!
Thấy bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời của cô ta, Diêu Thiên Thiên vừa lòng mà nói: “Xem em ngoan như vậy, cho em một cơ hội khiếu nại, thẳng thắn sẽ được khoan hồng.”
“Em, em là lo lắng cho chị nên mới đi nghe lén! Chị