Không phải muốn làm Bạch Liên Hoa sao, làm như mình thành thật lắm.
Bất kể như thế nào, bây giờ Tề Nhiên là bạn trai của cô, chí ít bây giờ cô còn chưa có ý định chia tay anh ấy, cô ta muốn dùng vẻ mặt giả tạo đó để chia cách bọn họ ư, nực cười.
Lưu Sở Họa gọi điện thoại cho Thư Nhã Bình, nhờ cô ấy đi thăm dò xem mấy phóng viên kia như thế nào, xem xem chuyện này đến cùng có phải là ngẫu nhiên hay không.
Cùng lúc đó, cô cũng đi nói chuyện với Chu Nguyên Thiên, nhắc nhở anh ấy phải đi điều tra một chút xem thử có phải là đối thủ cạnh tranh của Tề Nhiên thừa cơ để mà bôi xấu danh tiếng của anh hay không.
Trước kia Tề Nhiên và nhóm ngôi sao mới nổi không có nhiều quan hệ với nhau, dù sao anh rất chuyên chú vào thế giới điện ảnh, mỗi năm chỉ cho ra một tác phẩm, cho nên cũng không có nhiều quan hệ với bọn họ.
Nhưng gần đây có lẽ là bởi vì Lưu Sở Họa, anh đã chăm chỉ hơn trước đó không biết bao nhiêu lần, vừa tham gia chương trình truyền hình thực tế vừa đi biểu diễn show, nhiều ít gì vẫn chặn đường ăn của một số người.
Sau đó không lâu, Tề Nhiên cũng đăng lên Weibo, hơn nữa giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo.
“Mọi chuyện đã đi qua thì cũng đã trở thành quá khứ, đôi khi gặp nhau ở bên ngoài, nói chuyện phiếm vài câu cũng không quá đáng.
Đối với tôi mà nói, chỉ cần bạn gái của mình tin tưởng mình là được rồi, cho dù mấy người có mắng có chửi đến long trời lở đất thì sao, có liên quan gì đến tôi à.”
Lưu Sở Họa thấy như vậy, bỗng bất đắc dĩ cười cười.
Vốn dĩ tính của anh ấy như vậy, chỉ cần bản thân thấy không áy náy là được rồi, còn về cách nhìn của người khác, từ trước đến nay anh cũng không để ý.
Hơn nữa, anh ấy cũng không phải là dạng minh tinh cần được công chúng yêu quý, cho dù họ có thích anh hay không thì anh vẫn cứ quay phim bình thường.
Như thế này cũng rất tốt, đã là tiểu thiếu gia thì nên kiêu ngạo phách lối như thế.
Dù chuyện cô bị thương lộ ra cũng không tính là chuyện lớn, nhưng mà đúng lúc lại lộ ra một tin tức như thế, cũng làm cho người khác cảm thấy buồn nôn.
Lưu Sở Họa nhờ Thư Nhã Bình ra mặt thương lượng với đoàn làm phim một vài chuyện, trước đó đạo diễn đã căn dặn người trong đoàn làm phim phải tuyệt đối không được nói ra ngoài nhưng mà rốt cuộc vẫn có người dám chụp lén một bức ảnh, như thế khác nào khiêu khích đạo diễn, thế là ông cũng tức giận sa thải tên kia, vừa vặn cũng cho cô một chút thể diện.
Mặc dù Lưu Sở Họa nói vết thương của cô đã khỏi hẳn và có thể trở lại studio, nhưng đạo diễn vẫn cho thêm cô hai ngày ngày nghỉ.
Vừa đúng lúc, Tề Nhiên cũng đã đến đây, như vậy cũng có thể nhàn nhã thư giãn với anh ấy hai ngày này.
“Đưa tay cho anh xem.” Tề Nhiên vừa đến đã lập tức vạch tay áo của cô, nhưng mà cô nhanh chóng né ra.
Cô có chút co rúm lại, lông mi run rẩy, “Da của phụ nữ sao có thể để cho người ngoài nhìn vào chứ.
Bây giờ vẫn còn đang trước mặt mọi người, vị thiếu gia này muốn đùa giỡn một thiếu nữ đàng hoàng như tôi sao.”
Tề Nhiên nhìn xung