…Tại nhà Lâm Ảnh…
Sau khi kết thúc bữa ăn tối mừng Phong Vũ Thần trở về nước, mọi người bây giờ cũng đã bắt đầu tụ họp ở phòng khách.
Nhận thấy bầu không khí lúc này có phần hơi không tự nhiên, cô cất lời xua tan sự im lặng ngượng ép này
“Vũ Thần, dự định về nước lần này của anh là gì thế?”
“Di Nhược hỏi phải, lần về nước này cậu đã có dự tính gì chưa?” Tiểu Ảnh gật đầu đồng tình với câu hỏi của cô.
Vũ Thần không vội trả lời, trầm ngâm nhìn cô gái vừa mới hỏi anh câu vừa rồi nhưng xem ra cô gái nhỏ trước mặt anh có vẻ không quan tâm đến đáp án cho lắm, miệng vẫn đang hoạt động hết công suất với đĩa trái cây mà Dao Dao vừa mới gọt, vừa ăn vừa đưa ngón trỏ lên ngầm tán thưởng là trái cây khá là tươi ngon.
Trong vô thức anh lại nở nụ cười ngọt ngào, nhìn dáng vẻ ham ăn này của cô với ánh mắt ấm áp, nhưng sau đó cũng nhanh chóng thu lại tâm tình vừa rồi của mình, đáp lại câu hỏi lúc nãy với thanh âm có chút bất lực pha lẫn sư thất vọng
“Dự tính? Vốn dĩ là có nhưng ngay thời điểm này đã không còn cần thiết nữa rồi”
Nhận được câu nói này của anh, mọi người đang có mặt trong phòng bất giác lại rơi vào trạng thái im lặng, gương mặt ai cũng như có ngàn câu hỏi cần lời giải.
“Dự định ban đầu đó của anh là gì vậy?” Cô ngây ngốc vừa cắn miếng táo, vừa hỏi một cách rất tự nhiên
[ Thật ra là anh về để thực hiện lời hứa đợi khi em 20 tuổi, anh sẽ cầu hôn em, nhưng xem ra…]
Vốn định nói ra những lời đó ngay lúc này, nhưng bất giác lại thôi, lời hứa trẻ con lúc nhỏ thì mấy ai xem là thật được, có lẽ cô cũng đã quên từ lâu rồi, lời hứa này cứ để một mình anh nhớ là đã đủ rồi.
Anh không thể nói ra những lời thật lòng đó, chỉ đành mượn cớ công việc
“Chi nhánh bên này của tập đoàn anh đang xảy ra chút vấn đề, anh về đây giải quyết nhưng bây giờ anh lại nhận được thông báo là mọi chuyện đã ổn rồi.
Tuy có chút tổn thất nhưng không sao, không đến mức ảnh hưởng lớn đến tập đoàn mẹ.”
“Công ty bên này của cậu xảy ra vấn đề gì thế” Tử Thiên có chút lo lắng hỏi
“À, hôm qua bị hacker đột nhập vào trang dữ liệu nội bộ, làm lộ một số hợp đồng bảo mật, nhưng may mắn là đã giải quyết được rồi”
“Này, tập đoàn cậu cũng có công ty bên này à? Giờ tớ mới biết luôn đấy” Cô vẫn là dáng vẻ vừa nhai, vừa nói
“Chị à, tập đoàn người ta là tập đoàn xuyên quốc gia đó chị”
Dao Dao ngồi im lặng như tượng bây giờ cũng đã cất lời vì dáng vẻ tối cổ này của cô-Người chị dâu dao Dao đây đã đến lúc phải phổ cặp lại kiến thức xã hội cho cô rồi
“Này, công ty bên này của anh tên gì vậy.
Thật là muốn tìm thông tin của tên hacker giỏi giang đến nỗi bẻ khóa bảo mật của công ty anh ghê”
“Tues…Công ty anh bên này tên Tues”
“Khụ…khụ…khụ…”
“Này cậu có sau không, làm gì mà đến nỗi sặc như thế chứ.
Đúng là hậu đậu mà” Tiểu Ảnh vừa đưa khăn giấy cho cô, lại vừa không ngừng trách móc.
Cô ho đến đỏ mặt nhưng vẫn không quên đưa ánh mắt thăm dò anh, thâm tâm cô đang cầu mong là đừng để bị phát hiện, Tues đó chẳng phải là công ty mà ả tiểu tam Y Na đang làm hay sao, ý định ban đầu của cô là chỉ để cảnh cáo ả ta đừng rãnh rỗi mà đi phá hoại hạnh phúc người khác, nhưng nào ngờ, cô lại vô tình chơi lớn đến mức gián tiếp hack cả tập đoàn lớn của Vũ Thần cơ chứ…
“Không phát hiện…không phát hiện...cây ngay không sợ chết đứng … đúng ...!đúng …bình tĩnh nào Di Nhược, hít đều thở đều”
Thấy cô liên tục nói gì đó, Dao Dao có chút hơi tò mò
“Này Di Nhược…cậu đang lẫm nhẩm gì thế”
“À…không gì không gì…chỉ là nước cam này cậu pha hơi chua nên tớ mới bị sặc thôi…”
“Chua liên quan gì đến chuyện cậu bị sặc…vô lí thật”
“Nước bình thường mà…” Tiểu Ảnh uống một ngụm kiểm tra rồi nghiêng đầu khó hiểu nói
…Tập đoàn BK…
Tọa lạc giữa lòng trung tâm thành phố ồn ào, hoa lệ, từng dòng xe vẫn đang không ngừng đổ về con đường chính, hướng thẳng về đoạn đường cao tốc di chuyển… ai cũng mang nỗi niềm mong muốn mau chóng về đến nhà thì đâu đó giữa thành phố Bạch Yên náo nhiệt này, các đèn