Sau mười ngày trao đổi thư từ cùng nhau, Động chủ Tàn Cốt Động Phó Thành thật sự âm thầm đến Đỉnh Phong Hoa bàn tính kế hoạch kết liên minh.
Khuất Tử Dạ đối với Phó Thành tiếp đãi tử tế nhưng không quên cho cung thủ phòng thủ xung quanh.
Hai người họ tại thư phòng trò chuyện rất ăn ý, Khuất Tử Dạ lúc đầu còn nghi ngờ sự thành thật bên trong lời nói Phó Thành nhưng sau khoảng thời gian dài trò chuyện, hắn nhận thấy người trước mặt không chỉ cư xử khéo léo còn rất có thành ý hợp tác.
Trước nay hắn đối với người này chưa từng có ấn tượng xấu, hôm nay gặp mặt lại xuất hiện chút thiện cảm, đến cách xưng hô khách khí không biết từ lúc nào cũng được cả hai thay đổi.
Khuất Tử Dạ tỏ ra bất ngờ khi Phó Thành thật sự đến một mình, Phó Thành lại lắc đầu, không hề che giấu nói: "Vốn dĩ đến cùng hộ pháp, nhưng đi được nửa đường thì đệ ấy có việc đột xuất phải rời đi trước, tính khí đệ ấy trước nay đều thất thường như vậy, ta cũng không quản nổi, khiến Khuất huynh chê cười rồi."
Khuất Tử Dạ ngồi ở đối diện, thoải mái đáp lời: "Làm sao có thể, huynh đến đã là nể mặt ta rồi."
Bàn tay Phó Thành theo thói quen mài nắp tách trà, y do dự một hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định hỏi: "Những việc vừa rồi chúng ta bàn tính xem như thành giao, chỉ là ta có một thứ vẫn luôn thắc mắc, không biết có tiện lĩnh giáo huynh không?"
Nói xong, ánh mắt Phó Thành quét đến người đang túc trực sau lưng Khuất Tử Dạ.
"Nghiêm Dung không phải người ngoài, huynh có điều gì cứ việc nói thẳng." Khuất Tử Dạ rót thêm trà vào tách người đối diện, một bộ dạng vô cùng bình thản.
Nghe được lời này, Phó Thành khẽ gật đầu, an tâm dời ánh mắt khỏi người Nghiêm Dung.
"Bí kíp thần công trong lời đồn có thật như mọi người bàn tán, đang nằm trong tay huynh?"
"Thứ đó từ đầu luôn ở Vọng Sơn, người trên thiên hạ khăng khăng nói nó nằm trong tay ta, thiết nghĩ hiện tại vẫn chưa bị ai lấy mất."
Bí kíp thần công đang là tâm điểm truy lùng của mọi người, lúc đầu Phó Thành lo ngại nếu như tùy tiện tra hỏi sẽ khiến đối phương nghĩ rằng việc kết liên minh chỉ là một âm mưu, nhưng không ngờ Khuất Tử Dạ lại thẳng thắn đáp lời, ngược lại khiến y có chút kinh ngạc.
Phó Thành không muốn người đối diện có chút hiểu lầm nào với mình, y buông tách trà trên tay xuống, còn chưa kịp mở lời phân trần thì Khuất Tử Dạ lại nói: "Phó huynh không cần giải thích."
Nhìn ra tâm tư trên gương mặt Phó Thành, khoé môi Khuất Tử Dạ hơi cong lên: "Nếu đã cùng huynh hợp tác, ta đương nhiên tin tưởng huynh, hơn nữa hiện tại huynh đang ở thế bị động, nếu thật sự lộ ra chút dã tâm gì thì ta đương nhiên không thể để huynh toàn mạng rời khỏi."
Nghe thấy hắn không khách khí trêu chọc mình, Phó Thành cảm thấy bản thân đã lo nghĩ quá xa, y bật cười thành tiếng, đôi đũa đưa đến gắp bỏ lá ngò trên cái bánh hoa, sau đó gắp bánh hoa đó vào dĩa Khuất Tử Dạ, từ tốn nói: "Nếu huynh muốn thì đã ra tay từ sớm, cần gì sắp xếp cung thủ nhiều như vậy, sau đó lại âm thầm điều động bọn họ rút lui."
"Huynh đã nhận ra từ sớm?"
"Trong số đó có kẻ vô ý gây ra tiếng động, ta chỉ là tình cờ phát hiện."
"Động chủ Tàn Cốt Động quả nhiên có bản lĩnh, ta bắt đầu cảm thấy thích huynh rồi."
Khuất Tử Dạ vừa dứt lời, hai đôi mắt không hẹn nhau từ hai nơi lập tức nhìn chằm chằm về phía hắn.
Khuất Tử Dạ không hiểu tại sao cảm thấy sống lưng mình lành lạnh.
Phó Thành trước khi dời ánh mắt khỏi người Khuất Tử Dạ thì lướt qua gương mặt tuy đăm chiêu nhưng không hề tỏ ra quá nhiều thái độ của người đứng sau lưng hắn.
Chân mày Phó Thành thoáng giật nhẹ, như lơ đễnh mà nhìn vào một khoảng không.
Khuất Tử Dạ đưa tay lên miệng ho khan hai tiếng: "Ta cũng không ngại nói với huynh, bí kíp thần công trong lời đồn thực chất là một phần tâm pháp ma công, tên nó là Bách Tà Tản Ma Công."
Phó Thành chuyên tâm lắng nghe.
"Chuyện sâu xa bên trong vẫn còn rất nhiều, không biết huynh đã từng nghe qua nguồn gốc Tinh Di kiếm pháp?"
"Đó là kiếm pháp của Khuất Liệt Gia Trang nhà huynh, kiếm pháp lợi hại nhất tu chân giới." Phó Thành lập tức đáp lời.
"Nhưng có một điều không phải ai cũng biết, Tinh Di kiếm pháp chính là phần đầu Bách Tà Tản Ma Công."
Khuất Tử Dạ đã không còn lý do gì để che giấu sự thật bị chôn vùi hàng nghìn năm này, hắn điềm nhiên kể rõ toàn bộ sự việc.
Tổ tiên Khuất Liệt Gia Trang từng là người ma giới, về sau vì không hài lòng với cách cư xử tàn bạo của Ma Vương nên nhân cơ hội cuộc chiến Thiên Ma liền tách ra, âm thầm gia nhập nhân gian.
Họ lại không thể tách rời cách tu luyện khi xưa nên vẫn theo nền tảng cũ tu hành.
Nhưng ma pháp quá tà ác khiến chính đạo không thể nào chấp nhận,