Diệp Ngưng múc một bát súp trứng nếm thử, lại thêm vài giọt dầu mè vào, hôm nay là cuối tuần, buổi sáng Tô Vân Đình ăn cơm xong liền đưa Tô Lê đến Cung Thiếu Niên*, hôm nay Tô Lê muốn hẹn các bạn cùng lớp đến chơi, trở về còn muốn đưa Tô Đào đến lớp khiêu vũ.
* Cung Thiếu Niên là một hình thức và địa điểm quan trọng để chính phủ cung cấp cho người nộp thuế các dịch vụ công dành cho thanh thiếu niên ,... Nơi giáo dục ngoài nhà trường cho thanh thiếu niên (tìm hiểu thêm Baidu.)
Vừa quay đầu lại liền thấy Tô Đào ôm gấu bông, chân trần đứng ở cửa, bà lập tức ôm cô lên sofa mang dép lê cho cô, "Không được đi chân trần, sẽ bị đau bụng."
Tô Đào ôm cánh tay Diệp Ngưng làm nũng, trái tim của Diệp Ngưng liền tan chảy.
Lúc Tô Vân Đình vào cửa nhìn thấy Tô Đào vừa ăn bánh bao vừa một ngụm canh thơm ngon, ông muốn mở miệng trêu chọc con gái thì nhận được điện thoại của chị dâu, sắc mặt lập tức nghiêm túc.
Tô Đào chỉ nghe thấy ba nói một câu "Em sẽ đến ngay.", rồi cúp điện thoại.
Nhìn biểu tình nặng trịch của ba, Tô Đào ý thức được hẳn là phát sinh chuyện không tốt, ở chung thời gian dài như vậy, Tô Đào có thể nhìn ra ba là một rất người bình tĩnh, đối mặt với sự tình thong dong có độ, đã xảy ra chuyện gì mà khiến ông khẩn trương như vậy.
"Bà xã, chúng ta đi bệnh viện một chuyến." Tô Vân Đình vừa nói, vừa mặc áo khoác và giày dép cho Tô Đào.
"Đã xãy ra chuyện gì?" Diệp Ngưng nghe theo lời tô Vân Đình cầm lấy túi xách cũng bắt đầu mang giày.
"Anh Hai, nhập viện rồi.", Tô Vân Đình không kịp giải thích quá nhiều, mang theo vợ con ngồi lên xe chạy tới bệnh viện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên đường Tô Đào mới biết được, bác Hai ở công ty luôn nói không thoải mái, sau khi được trợ lý đưa đến bệnh viện liền hôn mê bất tỉnh.
Trên tầng năm của bệnh viện, từ xa Tô Đào đã nhìn thấy một người đứng trước cửa phòng bệnh của bác Hai, vẻ mặt lo lắng nhìn xung quanh.
Nhìn thấy một nhà Tô Đào từ thang máy đi ra mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ là giữa hai hàng lông mày còn có chút nặng nề.
"Chị dâu, anh Hai thế nào rồi?" Tô Vân Đình rất nhanh đi tới.
Tô Đào ngoan ngoãn gọi một tiếng bác gái.
Thẩm Di đáp một tiếng, xoa đầu Tô Đào.
"Bác sĩ đang kiểm tra, em dâu đang ở bên trong cùng, anh Cả có việc ở quân đội đến không được, trong lòng chị rất bất ổn."
Thẩm Di ban đầu là đi cùng chồng, Tô Vân Diệp còn chưa ngồi lên xe đã bị gọi trở về, lúc bà đến bệnh viện thì Tô Vân Thư đã bất tỉnh nhân sự.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, nam nhân nhà mình lại không ở bên cạnh, hiện tại thấy chú Ba đến trong lòng bà mới coi như có chút an tâm.
"Hiện tại còn chưa biết tình huống gì, chúng ta đừng làm loạn, trước tiên đi xem anh Hai một chút."
Nói xong, Tô Vân Đình đẩy cửa phòng bệnh ra.
Diệp Ngưng dẫn Tô Đào đi theo phía sau.
"Chị dâu.", Tô Vân Đình gọi người, mới nhìn về phía bác sĩ đã kiểm tra xong.
Tô Đào nhìn bác Hai trên giường, thấy rằng sắc mặt ông quá mức tái nhợt.
Bác sĩ vừa nhìn liền biết là người nhà của bệnh nhân nên nói, "Tình huống của bệnh nhân có chút phức tạp, chúng tôi đã khám tổng quát cho anh ấy, cũng không phát hiện ra vấn đề gì, tôi khuyên là nên quan sát một thời gian trước."
Tô Vân Đình nghe vậy, nhíu mày càng chặt, "Không có phát hiện bất kỳ vấn đề gì, làm sao có thể hôn mê bất tỉnh."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người nhìn về phía bác sĩ.
Bác sĩ nhất thời khẩn trương hẳn lên, ông làm nghề này hơn mười năm chưa từng thấy qua bệnh tình kỳ quái như vậy, rõ ràng thân thể từ trong ra ngoài đều là bình thường, nhưng hết lần này tới lần khác cái gì cũng không kiểm tra được.
Tô Vân Đình là luật sư, ánh mắt rất sắc bén, cứ như vậy nhìn chằm chằm bác sĩ chờ đáp án của ông, bác sĩ chưa từng bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, giờ phút này trên trán đã toát ra một tầng mồ hôi.
Hai bên cứ như vậy đối đầu, bầu không khí có chút gượng gạo.
"Bác Hai tỉnh rồi.", Thân thể Tô Đào nhỏ, rất dễ bị người ta bỏ qua, tiếng trẻ con non nớt vừa phát ra, tất cả mọi người nhìn cô một cái lại nhanh chóng nhìn về phía người đàn ông trên giường.
Tô Vân Thư ngồi dậy, mờ mịt nhìn mọi người chung quanh.
"Tôi làm sao vậy?"
Ông chỉ nhớ rõ thân thể không thoải mái nên để trợ lý đưa ông đến bệnh viện, những chuyện còn lại ông không nhớ.
Bác sĩ đã nhanh chóng tiến lên kiểm tra cho ông, bác gái ở bên cạnh vừa