Bắt đầu thú zị rồiii ~~~
...
Tô Đào có một đôi mắt âm dương, sư phụ cũng bởi vì cái này mới phát hiện cô khác thường, chỉ là đời này cô không có sư phụ tặng bùa hộ mệnh.
Mắt âm dương bình thường chỉ có thể phán đoán được âm dương, mà cô còn có thể đoán được sinh tử, lệ quỷ căn bản không chịu nổi uy áp do ánh mắt cô phóng thích, hơn nữa, hai mắt khai mở, cửa khẩu
âm ti, có thể trực tiếp đưa quỷ vật vào vòng luân hồi.
Vuốt ve sợi dây chuyền trong tay, Tô Đào nhớ tới một vụ án buôn lậu nước T kiếp trước, loại vòng hộ mệnh này được buôn lậu, lúc đó bọn họ sợ sợi dây chuyền có vấn đề gì nên đã lấy đi, mở ra kiểm tra một chút, quả nhiên trong mỗi hạt châu đều phát hiện DP, lúc ấy cô tự tay cầm lấy cái vòng hộ mệnh kia, cũng không có lạnh lẽo như bây giờ.
Bởi vì trong tay cô cái này mới là chân chính "Phật bài", Phật bài chia làm hai loại, chính quy và âm bài, chính quy chính là phật bài bình thường, tương tự như chuỗi hạt trong chùa đã từng khai quang, mà âm bài tục xưng chính là nuôi tiểu quỷ.
Tiểu quỷ trong âm bài được chia ra Bạch bào cùng Hắc bào, Hắc bào thường dùng để hại người.
Bác Hai đột nhiên ngất xỉu không phải chuyện ngoài ý muốn, Tô Đào đã xác định cái trong tay này chính là âm bài, nuôi một tiểu quỷ, chỉ là không biết đây là do bác Hai tự mình xin về hay là người khác tặng.
Vừa rồi cô cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo, hiển nhiên là tiểu quỷ đã ý thức được cô có thể nhìn thấy nó đang uy hiếp mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Đào ở trong lòng thở dài, loại tiểu quỷ oán khí này thật lớn, bất quá đối với cô mà nói cũng không phải là việc khó, Tô Đào khiêu khích nhìn tiểu quỷ một cái.
Tiểu quỷ nhe răng trợn mắt hù dọa cô.
Tô Đào ngẩng đầu nhìn bác Hai một cái, nhảy nhót đứng trước mặt Tô Vân Thư, cười ngọt ngào, "Nhu Nhu ôm bác Hai một cái thật chặt, bác Hai sẽ khỏi bệnh!", nói xong cố gắng mở rộng cánh tay nhỏ bé của mình.
Tô Vân Thư nhìn bộ dáng nhỏ nhắn này của cô liên tục nói được, khom lưng cực kỳ phối hợp.
Diệp Ngưng ở trong lòng buồn cười nói: tiểu quỷ lớn*
* một từ tiếng Trung, có nghĩa là nhỏ nhưng rất láu cá, nghịch ngợm và đầy ý tưởng ma quái.
Cả gia đình bị cô chọc ghẹo.
Người ngoài nhìn vào, chỉ đơn giản là Tô Đào và Tô Vân Thư ôm một cái, kỳ thật ở nơi họ nhìn không thấy, Tô Đào thoáng một cái chớp mắt, lúc mở ra hai mắt đã biến thành màu tím đậm, ở trước mặt cô một tia sáng đột nhiên chiếu xuống, chậm rãi hiện ra một cánh cửa gỗ đen kịt cổ xưa, trong cửa gỗ chậm rãi đi ra một người mặc y phục màu đen.
Người tới chỉ lộ ra một đôi mắt, đôi mắt tím giống cô, chẳng qua chỉ là màu tím nhạt.
Người nọ vừa nhìn thấy Tô Đào hơi sửng sốt, sau đó liền cúi đầu hướng Tô Đào hơi gật đầu, Tô Đào cũng sửng sốt.
Điều này... Làm thế nào điều này và kiếp trước không giống nhau!
Kiếp trước hắn nhìn thấy cô đều làm như không thấy, mang theo quỷ hồn ném vào Âm Ti, nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn cô một cái, có một lần cô mặt dày đi lên chào hỏi, người ta chỉ liếc cô một cái rồi biến mất không thấy, kiếp trước lạnh lùng có bao nhiêu lạnh lùng, như thế nào kiếp này trở nên cung kính.
Chẳng lẽ là đổi người?
Càng nghĩ càng cảm thấy có thể.
Cũng chính là trong nháy mắt cô ngây người, quỷ sử * đã mang theo tiểu quỷ đi, ánh mắt Tô Đào khôi phục lại bình thường, cửa gỗ cũng biến mất không thấy.
(ở dưới âm phủ, cái người mà kiểu canh gác ở dưới á, người ta gọi là quỷ gì tui quên mất tiu rồi, b nào có biết nói dùm tui để tui sửa nha, giờ tui để tạm quỷ sử như convert nhá )
2
Cùng lúc đó, Tô Vân Thư "ồ" một tiếng, ông hình như cảm giác cả người mình đều thoải mái không ít, kinh ngạc nhìn Tô Đào, "Thật thần kỳ, Nhu Nhu ôm bác khoẻ thật rồi."
Tất cả mọi người đem lời nói của ông coi như dỗ dành con nít, cũng không có để ở trong lòng, chỉ có chính ông rõ ràng, trong nháy mắt cháu gái nhỏ ôm lấy ông, cái loại cảm giác nặng trịch trên người này đột nhiên biến mất, hơn nữa cảm giác linh đài thoải mái không ít.
Tiểu nha đầu này thật đúng là phúc bảo.
Tô Vân Đình và Diệp Ngưng xác định Tô Vân Thư không có việc gì nên mang theo Tô Đào trở về nhà.
Vừa về nhà Tô Đào liền chạy đến phòng mình khóa cửa lại, lo lắng nhìn ánh mắt mình trong gương, đột nhiên có chút hối hận không cẩn thận nghiên cứu qua bùa hộ mệnh sư phụ đưa cho cô.
"Haizzzzz!", thở dài một hơi, làm thế nào bây giờ!
Kiếp trước nhìn thấy các hồn ma chết chóc vẫn còn rõ ràng trước mắt, cô cũng không muốn nửa đêm thức dậy cùng