Nàng cùng Vân Y và A Tú đi đến phủ gặp Ca Dực, nàng hỏi:"Ca! Huynh có biết người truy sát huynh và Vân Y là ai không?"
Ca Dực cùng Vân Y lắc đầu, Vân Y đột nhiên nhớ ra cái gì đó liền nói với nàng:"Muội phát hiện trên cánh tay của bọn họ đều có hình xăm một con rắn."
Kỳ Ân đứng bật dậy, trợn mắt kinh ngạc:"Muội nói sao? Trên tay bọn chúng đều có hình xăm con rắn?"
Vân Y gật đầu, hỏi:"Hoàng tẩu! Tẩu biết bọn người đó là ai sao?"
Nàng khẽ gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:
"Bọn người đó chính là người của Bích Thiên Sơn."
Vân Y nhướng mày, sững sốt hỏi:"Chính là bọn người luôn đối đầu với Tuyết Linh Sơn mà tẩu đã nói sao?"
Nàng gật nhẹ đầu, Vân Y ánh mắt hiếu kỳ, không hiểu khẽ nhíu mày hỏi:
"Nhưng tại sao bọn chúng lại truy sát Ca Dực chứ? Huynh ấy đâu phải là người của Tuyết Linh Sơn."
Nàng dùng nội công thu cây sáo Vĩ Âm từ người của Ca Dực lại, nàng nhìn cây sáo rồi trả lời Vân Y:"Chắc chắn là do cây sáo này, cây sáo Vĩ Âm này là thánh vật của Tuyết Linh Sơn từ rất lâu Bích Thiên Sơn đã dòm ngó có ý định đoạt cây sáo này rồi.
Bây giờ muội lấy lại cây sáo này nếu không huynh sẽ còn gặp rất nhiều nguy hiểm nữa."
Ca Dực vẻ mặt lo lắng căng thẳng nói:"Như vậy chẳng phải muội sẽ gặp nguy hiểm sao?"
Kỳ Ân cười như không đáp:" Yên tâm muội sẽ không sao đâu."
Ngày hội hoa đăng đã đến, mọi người trong hoàng cung ai nấy đều vui vẻ vui chơi.
Bỗng nhiên, từ đâu có rất nhiều hắc y nhân xuất hiện trong