Đến nửa đêm, tôi cuối cùng cũng được như ý nguyện mà đau đớn đến bất tỉnh.
Người đàn ông kia xem ra thật tuỳ tính, cũng không làm điều đó theo cách riêng của mình. Tôi ngất đi không được bao lâu lập tức cảm giác có người đang tiến lại, từ trong thân thể bị tàn sát bừa bãi rút ra một dị vật, dây xích trên cổ tay cũng được nới lỏng ra. Tôi mở mắt nhìn, hốt hoảng khi thấy bản thân đã ở trong bồn tắm, còn người đàn ông kia thì tẩy rửa thân thể cho tôi.
Anh ta nhìn thấy tôi tỉnh lại thì lập tức mỉm cười rồi lại tiếp tục tắm rửa.
Cả người tôi không còn một chút khí lực nào, thân thể bất động cho nên tuỳ anh ta làm loạn, còn bản thân thì tiếp tục nhắm mắt lâm vào mê man.
Buổi sáng tỉnh lại tôi đã ngủ trong chăn đệm ấm áp.
Thân thể này không thể nào thoát khỏi từng trận đau đớn hành hạ nhưng tôi vẫn phải cố nén xuống. Tôi chỉ có thể quan sát căn phòng này thật kĩ để tìm ra một con đường đào thoát.
Căn phòng có lẽ đang được giám sát, tôi tỉnh lại không bao lâu đã có người mang bữa sáng tới, phía dưới cửa phòng còn có một cái cửa nhỏ đủ để đưa vừa bữa sáng vào, nó giống như cái cửa nhỏ dành cho chó mèo chui qua.
Tôi tự giễu, chẳng lẽ anh ta nuôi tôi như một sủng vật sao?
Bữa sáng hôm nay chính là cháo yến oa và bào ngư, còn cái đồ cặn bã lắm tiền không biết đã chết ở đâu rồi? Cho sủng vật những thứ tốt như thế.
Dù sau cũng không còn sức lực để trốn, chi bằng tôi cứ đem toàn bộ mỹ thực này ăn hết đi. Đồ cặn bã đối xử với tôi như thế, nếu anh ta cho tôi thì không thể lãng phí được!
Lúc đang đưa cơm vào miệng đột nhiên người bên ngoài nói cho tôi biết, ăn xong chỉ cần đem đồ để lại chỗ cũ là được. Giọng nói có lẽ là một người phụ nữ trung niên, lúc tôi nghe được những lời đó thì tôi đã biết chắc rằng: Toàn bộ người ở đây đều là của anh ta, nhất định sẽ không ai thả tôi đi.
Tôi muốn tự cứu lấy mình, tôi sẽ không làm thứ đồ chơi trong tay người đàn ông ấy! Mặc kệ anh ta còn muốn gì nữa, sớm muộn tôi cũng bỏ mạng nơi đây. Nếu như không bị anh ta đùa chết thì cũng có một ngày bị đau tới chết! Cái loại người đó, nhất định không thoả mãn thì sẽ đem thứ đồ chơi không biết kiên nhẫn như tôi mà tuỳ tiện chôn sống, rồi sẽ tiếp tục đi tìm khác mới hơn.
Tôi không muốn chết một cách không rõ ràng, cũng không muốn sống khuất nhục như thế này! Tôi muốn thoát khỏi đây!
Căn phòng này khoảng hai mươi mét vuông, gia dụng duy nhất bên trong chỉ có một chiếc giường thuần trắng thật lớn chiếm lấy. Tiếp theo đó là một cái tủ và một cái TV, bên trong tủ đều là đĩa SM.
Lẽ nào anh ta muốn tôi giống như một nô lệ tình dục sao? Khốn kiếp!!
Tôi căm tức đóng sầm tủ lại. Trong căn phòng không có cái gì khác hơn cho nên tôi đi vào nhà vệ sinh. Lấy nhà vệ sinh và gian tắm rửa ra mà nói thì chỗ này cách trang trí đầy sang trọng, có bồn tắm lớn, bồn rửa tay và hệ thống thông gió.
Cách duy nhất để thoát khỏi phòng chỉ có: cửa, cửa sổ, cổng thông gió, trung tâm điều hoà nhiệt độ. Cổng