Bốn người bọn họ vừa lén lút vừa lừa gạt tiến vào quân khu, bò vào nhà Mục Thiết Quân.Hy vọng có thể thu thập một chút đầu mối ở đây.Điều làm bọn họ ngạc nhiên là nhìn bên ngoài đó là một ngôi nhà rất đẹp, nhưng bên trong lại đã bị thiêu rụi.Cả bốn đều giật mình cảnh tượng trước mắt, đến cùng là ai? Tại sao lại làm điều này? Tại sao bọn họ muốn hủy đi tất cả?Thanh Thanh nghĩ rằng cô có thể nhìn thấy cảnh sinh hoạt của cha cô, hoặc một cái gì đó liên quan đến ông để an ủi quãng thời gian hai người chưa từng bên nhau, nhưng mọi thứ bây giờ đã phá hủy mong muốn của cô.Lương Hân Văn cầm cây gậy gỗ, gạt gạt đống đổ nát, trong lòng hy vọng có thể tìm được gì đó, Đỗ Tử Hoa cũng đi theo anh để tìm, nhưng tìm hơn một tiếng đồng hồ đến nửa trang giấy cũng không tìm được.Mọi người có chút nản chí, Đỗ Tử Hoa có chút nản lòng vứt bỏ gậy gỗ trong tay.Tiểu Vũ lập tức châm chọc:“Một quân nhân mà chỉ có chút tố chất tâm lý và chút năng lực ấy!”“Cô tư chất cao, mà vẫn cắn răng chịu đựng, cũng không thấy cô có bao nhiêu nhẫn nại.” Đỗ Tử Hoa không cam lòng yếu thế.“Hai người lo lắng tình hình hiện tại một chút đi.” Lương Hân Văn nói nhỏ, bọn họ không phải vào đây bằng phương thức bình thường, còn nói chuyện lớn như vậy, e rằng không tốt.Thanh Thanh không thèm nhìn mấy người cãi nhau, cô nhìn thấy có một đồ vật kim loại gì đó tại nơi mà Đỗ Tử Hoa vứt cây gậy xuống, ánh mặt trời chiếu vào làm nó sáng lấp lánh.Cô bước đến, kéo từng lớp hỗn độn bị đốt cháy và kéo một chiếc hộp sắt nhỏ ở dưới lên.Lương Hân Văn và hai người còn lại đều quay lại, Thanh Thanh mở chiếc hộp ra, bên trong là một vài tấm ảnh bị cháy hỏng, Thanh Thanh lấy ra một tấm ảnh, trong đó chỉ có hai đầu người, là Mục Thiết Quân và một cậu bé, hình dáng cậu bé ngay lập tức xuất hiện trong tâm trí của Thanh Thanh.“Cái này...hình như tôi đã nhìn thấy người này...”Đỗ Tử Hoa nói:“Đây là Minh Nhất, là con nuôi của Mục tướng quân, lúc đầu anh ta cùng đội với tôi.
Sau đó Mục tướng quân chuyển anh ta về, lúc đó anh ta còn nói không muốn đi, nhưng về sau lại được chuyển về bên cạnh Mục tướng quân.”Thanh Thanh nghĩ những lời của Tử Hoa, thảo nào cô đã nhìn thấy người này ở đâu đó, hóa ra hôm cô say rượu ngủ trong doanh trại, là Đoan Mộc Nam bảo anh ta đưa cô trở lại trường học.Thanh Thanh lật xem những bức ảnh còn lại, tất cả đều là ảnh chụp chung của Mục Thiết Quân và Minh Nhất, có vẻ quan hệ của hai người họ rất tốt, đến tấm hình cuối cùng, hai người chụp chung với một người phụ nữ, vẻ ngoài nhìn rất chất phác giản dị, tầm sáu mươi tuổi.“Người này là ai?” Lương Hân Văn hỏi Tử Hoa.“Đây...đây là bảo mẫu của Mục tướng quân, bà ấy dường như đã ở trong nhà Mục tướng quân vài chục năm, Mục tướng quân và Minh