"Thì ra là nương tử của Vệ Minh ca ca, quả nhiên chỉ có vị tỷ tỷ xinh đẹp này mới xứng với ca ca được, nhưng tại sao tỷ lại đi đến nơi này, lũ rắn này không nghe lời ai ngoại trừ ca ca, ngay cả ca ca cũng không bước chân sâu vào trong đó"
"Muội không thắc mắc bên trong có gì sao?", Tâm Hằng khơi gợi.
"Là một con xà tinh luyện hóa nghìn năm đây là thời gian nó tu luyện, những con ở đây chính là canh giữ nó, ban đầu điền trang rất nhiều người đến kiếm chuyện, nhưng sau khi ca ca đến đây nói chuyện thì chuyện đó dần biến mất, có nhiều người nói rằng là do rắn cắn, muội ở đây chăm sóc quét dọn nơi này"
"Vậy muội có thể nói chuyện với những con rắn này không?"
"Chỉ cần tỷ chú ý một chút là được, đừng bước vào vùng cấm địa"
"Cấm địa là như thế nào?"
"Chính là đừng bước qua thầm đá đấy, nếu không sẽ bị tấn công đấy"
Vừa hết câu thì tiểu muội tối mặt nhìn nương tử của Vệ Minh một chân bước vào khu cấm địa, ngay lập tức những con rắn kia xông đến, tiểu muội nhanh tay lẹ chân kéo người qua khỏi cửa tử, cúi lạy, "Người này là nương tử của ca ca mấy người đừng nổi giận, tỷ ấy mới đến nên không rõ nguyên tắc"
Cánh cửa đột nhiên hé mở, một tiểu oa nhi từ đó bước ra, đôi mắt màu tím rất đẹp, chưa nói đến thân mình nhỏ nhắn đáng yêu vừa nhìn đã yêu, bước đi chập chững trên nền đá không vững vàng.
"Tiểu nha đầu ngươi nói ai là nương tử của Vệ Minh", bá khí nữ vương xuất hiện ngay câu nói đầu tiên.
Tâm Hằng không tin vào đôi mắt của mình nữa, tại sao lại có một oa nhi yêu nghiệt đến vậy, tiểu muội kia cũng không rõ chuyện xảy ra nhưng trần chuồng bước ra như vậy thực sự có chút không phải.
Trưởng công chúa nhìn thấy bảo vật liền mắt sáng như chim ưng, "Đây là ..."
"Bổn vương đây là nữ vương của đám xà này, gọi là Minh Châu, các ngươi phải gọi là nữ vương bệ hạ, ngươi là ai?"
"Bổn cung là trưởng công chúa của đám người này, gọi là Minh Uyên, các ngươi có thể gọi là công chúa đại nhân"
Tâm Hằng bên ngoài bình lặng bên trong chính là đấu đá suy nghĩ, công chúa của nàng người lại si mê bảo vật rồi, không biết 18 năm qua người đã bao nhiêu bảo vật trong tay người rồi, bây giờ ngay cả yêu quái người cũng không tha sao nhưng chính là không ngờ thu về một tiểu công chúa bá vương.
"Ngươi không được nhái lại bổn vương"
"Nào nào đâu thể nói vậy được, Minh Châu mới xuất hiện ở đây sẽ không rõ thế cục hay bổn cung thay Vệ Minh bồi ngươi"
"Ta cảm thấy hắn vẫn tốt hơn ngươi"
"Sao lại thế được, Vệ Minh có thể đưa ngươi đi cày ruộng cùng với hắn, còn bổn cung đương nhiên sẽ để ngươi hưởng lạc, không biết bao nhiêu kẹo mứt điểm tâm ngon cống phẩm tuyệt hảo đang đợi Minh Châu đây, với lại bổn cung cũng là nương tử của Vệ Minh đi với ai cũng vậy thôi"
"Nói có lí lắm, đúng là miệng lưỡi nữ nhân chua ngọt có hết"
"Nếu nữ vương đại nhân không thíc thì bổn cung liền đem thất bảo linh châu cống phẩm cho người khác vậy"
"KHOAN, được bổn vương sẽ cho phép ngươi bồi bổn vương, ta đi với ngươi không thể nào gọi ngươi này ngươi nọ được"
"Vậy từ nay gọi mẫu thân đi, sau này Vệ Minh sẽ là phụ thân của Minh Châu, cả hai chúng ta sẽ lo lắng chăm sóc cho Minh Châu"
"Được đấy, bản thân bổn vương trước giờ cũng chưa từng có phụ mẫu bên cạnh, nay tự đến muốn làm thì bổn vương đáp ứng ý nguyện, chu cấp linh châu cho bổn vương đều đặn"
"Sau này ra ngoài cũng không thể xưng bổn vương nữa, như vậy sẽ bị đánh đấy, phải xưng là Minh Châu, gọi là mẫu thân, phụ thân, tỷ tỷ, ca ca, mỗi lần gọi như vậy phải cười thật tươi mới có nhiều bảo vật"
"Bảo vật", đôi mắt sáng lên khi nghe đến bảo vật
"Đúng vậy, hoàng cung có nhiều lắm nhưng phải hỏi ý kiến hoàng thượng và đương nhiên không thể nào để cướp được, phải thật biết cách lấy lòng và bằng mọi cách lấy cho được báu vật ấy, không tốn sức lại thu được bảo vật về tay mình"
"Mẫu thân nói chí phải, Minh Châu đã hiểu"
"Hihi Minh Châu hảo thông minh, ngoan lắm"
Nghe đến đây Tâm Hằng xốn xao trong lòng, vậy là xong thêm một tiểu bảo bối cần phải bảo vệ, kể từ giờ phút đó Minh Châu thành nhi nữ của trưởng công chúa, thân thể bụ bẫm biến hóa theo lời của trưởng công chúa dụ dỗ, vừa hay thời gian mà công chúa cùng phò mã thành thân vừa tròn 10 tháng nếu không có hỉ sự cũng khiến người khác nghi ngờ tụ lại điền trang một năm chuẩn bị vẫn tốt hơn.
Cái tin mừng trưởng công chúa mang thai đã gây chấn động cả kinh thành, ngay cả hoàng thường còn cấp tốc đến thăm ra đạo thánh chỉ quyền uy, nữ nhi của trưởng công chúa sinh ra sẽ làm công chúa, còn nhi tử của trưởng công chúa sinh ra sẽ làm hoàng tử có quyền tranh đấu ngai vàng.
Nhắc đến Vệ Minh sau khi được sư thái một lần mang từ cửa tử đi về, nghe đến Minh Châu suýt nữa là ngủ thêm một giấc dài, thế nhưng nào được như ý muốn, cái đám rắn từ ngày nữ vương xuất hiện lại không trở về mà quấn lấy trưởng công chúa, bọn họ thất sũng tìm đến phò mã.
"Được rồi mấy người đừng có khóc lóc than thở nữa, ta muốn nghỉ ngơi"
"Vệ Minh ngươi mau bảo nương tử của ngươi trả lại nữ vương cho chúng ta, nếu không có tiên khí của nữ vương chúng ta làm sao tu luyện được"
"Vậy các ngươi cứ tu luyện chỗ của nữ vương ấy, nơi đó nồng đặc tiên khí mà"
"Nhưng chỉ được vài người thôi"
"Nếu nữ vương quay lại thì các ngươi sẽ làm gì"
"Chỉ cần bên cạnh nữ vương việc tu luyện sẽ rất nhanh"
"Giữa yêu quái và tiên thú khác nhau không phải nhiều năm hay không mà là thứ mà họ hấp thụ là sinh mạng hay