"Đại phò mã liệu có thực là nữ nhi không?", câu nói đó đánh động tâm gan của cả 2 người, trưởng công chúa không nói gì chỉ âm thầm dùng ánh mắt nói chuyện với Vệ Minh, rất nhanh sau đó Vệ Minh nói ra suy nghĩ của mình, "Bẩm hoàng hậu, vi thần từ nhỏ đã yêu thích những món nghề nhỏ này, phụ mẫu cũng không cản trở lại cảm thấy yêu thích, nay lại càng yêu thích khi trưởng công chúa khen ngợi tài năng tin dùng nếu như vi thần không có những nghề nhỏ này làm sao có thể khiến công chúa hài lòng đặt bản thân vi thần ở bên cạnh người. Dù cho cả thiên hạ coi vi thần là nữ nhân cũng được chỉ cần một mình công chúa đặt vi thân ở một vị trí khác ắt sẽ không vì thiên hạ mà cảm thấy tự ti mà càng phải hoàn hảo để bên cạnh công chúa."
Oa Ngân San không ngừng lại công kích, "Nói như vậy đại phò mã đây cũng chỉ xem trọng một mình trưởng công chúa, ngươi xem dung mạo bị hủy, cả đời phụ thuộc vào xe gỗ ấy, nếu như cứ để công chúa bên cạnh ngươi nhất định sẽ khiến người chịu ủy khất suốt phần đời này sao"
"Hoàng hậu thực tốt khi bồi bên cạnh công chúa lo lắng cho người, bây giờ quả thực vi thần không có chỗ nào xứng với công chúa cả, chỉ cần công chúa nguyện thì vi thần cam kết sẽ không để công chúa chịu bất cứ tổn thất nào dù là ai đi chăng nữa"
"Phò mã thực khiến bổn cung mở rộng tầm mắt, vậy thế này đi Can công tử Can Dương vẫn một lòng chờ đợi trưởng công chúa, lần này thấy phò mã như vậy hay bổn cung mang kiệu đến đón vị công tử ấy để bồi bên cạnh công chúa những ngày này. Thực bổn cung không thể nhịn được cảnh đau buồn của hoàng tỷ đây!"
"Chuyện đó thực sự sớm vi thần đã nghĩ đến nhưng công chúa một mực không chấp nhận, Minh Châu cũng còn nhỏ người nói rằng tuy chỉ có một hài nhi nhưng người đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi, với lại thương tích này không phải người thường có thể làm ra được"
Oa Ngân San cắn răng nhẫn nhịn, quả thực miệng lưỡi của Vệ Minh thực sự khó mà theo kịp, ép đến mức đường này còn có thể cắn lại được, người này quả thực thông minh, chuyển đối tượng công kích sang Minh Châu, nghĩ rằng nhỏ bé sẽ không thông tuệ, "Tiểu công chúa nghĩ sao nếu thêm một phụ thân chơi đùa"
"Không cần đầu hoàng cô cô, đối với Minh Châu trước giờ đã sớm nghe theo phụ mẫu tuy phụ thân có chút thương tích nhưng nay đã lấy lại đôi tay, Minh Châu nghĩ rằng sẽ rất nhanh thôi phụ thân sẽ có thể đứng dậy dẫn Minh Châu đi chơi, chưa nói đến Minh Châu vẫn còn mẫu thân tuy người ít nói những tuyệt đối chưa bao giờ để Minh Châu chịu ủy khất"
"Nếu như có thêm một người cùng tiểu công chúa thỏa sức làm nũng, mau đò dẫn đi dạo"
"Những chuyện đó luôn đồng hành 3 người với nhau, Minh Châu cảm thấy như bây giờ không tệ chút nào"
"Được được vậy sẽ đề Càn thúc thúc qua chơi với tiểu công chúa vài ngày được không?"
Trưởng công chúa nhẹ nhàng cất lời, "Hoàng hậu nương nương, người nên nhìn quanh một chút bây giờ lui cũng chưa muộn đâu"
"Tại sao bổn cung nên lui?", nói rồi nhìn xuống bá quan văn võ, cùng những sứ thần cái ánh kia như theo đốt chỉ trích mình, "Các ngươi nhìn bổn cung làm gì đây là chuyện nhà của bổn cung không đến phiên các ngươi xen vào"
"Ái phi đừng nóng giận sẽ ảnh hưởng đến thai nhi, hoàng tỷ đã nói vậy thì cứ để bọn họ tự tại một phen"
"Năm này bộ lễ báo lên có chút mờ ám, hoàng thượng người thông tri đạt lễ như phò mã nên nhúng tay vào can thiệp một chút không, thần thiếp cảm thấy kì lạ"
"Chuyện này cũng được, đại phò mã người có thể giúp trẫm không?"
"Hoàng thượng chuyện tham ô ngân sách luôn là mối họa của mỗi vương triều nếu như hoàng thượng tin tưởng giao cho vi thần nhất định sẽ vì người TRA . RA . TẬN . GỐC", rổi đưa mắt nhìn đến Oa Ngân San khó chịu, cuối cùng không né được đưa thân vào miệng cọp.
"Hoàng thượng", trưởng công chúa cũng không ngồi im nhìn được, "Chuyện này thực sự bổn cung có chút không vừa ý, tại sao đang lúc dưỡng thể lại đem phò mã giao bàn công sự, nếu muốn trừng phạt tham ô thì chỉ cần bổn cung ra tay điều ra liền có thể trình lên cho hoàng thượng"
"Nếu hoàng tỷ đã nói vậy, trẫm làm phiền hai phu thê hoàng tỷ rồi, chuyện này không sớm cũng muộn sẽ phải điều tra thôi, trẫm thực sự không muốn tin vào sự thực đấy!"
Tất cả đều hiểu hoàng thượng đang ám chỉ ai, và họ cũng hiểu tại sao hoàng thượng lại chọn cả hai phu thê mà không phải một trong hai, còn nữa tiểu công chúa được ân sủng của hoàng đế sớm đã tăng thêm uy quyền cho trưởng công chúa, bây giờ chỉ cần một câu hạ lệnh thôi cả vương triều sẽ đổi chủ, thành của nhà họ Vệ ngay lập tức hay là nữ hoàng đầu tiên của vương triều đều có thể.
Không nhanh không chậm buổi chiều hôm ấy không ít âm binh cô hồn được lệnh theo sát báo cáo họ cho hoàng hậu nương nương, "Bẩm tiên nhân, hai người họ vẫn vậy không khác mấy, người bảo bọn họ khác lạ không rõ là chuyện gì?"
"Nếu như ta nhớ không lầm thì lần ra tay kia chính là đoạt mệnh từ bên trong tại sao lại biến thành như vậy còn nữa nhìn họ như vậy ta thực tâm muốn bóp nát, đã tra ra tiểu nha đầu được gọi là hài nhi chưa?"
"Đến nay diêm phủ hoàn toàn bị nghiêm cấm không có cách nào tiến vào được, còn nữa tiên nhân nghe đâu ngươi đã làm cho lòng dân ca thán đến trời nên họ phái người điều tra thực hư xin người hãy cẩn thận"
"Các ngươi lo cái linh hồn nhỏ bé của các ngươi đi, không mau tự tìm ra kí ức rồi đi luân hồi đi, chứ cứ ở đây không cần quạt ta