Trưởng công chúa cũng vì nhược thể mà băng hà, toàn quốc tang thương Minh Châu đứa nhỏ không tin vào chuyện đó bởi duy nhất vẫn còn nhớ được hai từ VỆ MINH, cái đêm công chúa được đưa vào lăng mộ đứa trẻ của hai người đã to gan lớn mật lấy ra ngọc châu ngàn năm của mình để đánh đổi
"Mẫu thân"
"Minh ... Minh Châu" trưởng công chúa suýt nữa thì quên mất hình hài của đứa trẻ được sủng nịnh này
"Mẫu thân người vẫn còn cảm giác với phụ thân đúng không?"
"Ý là phò mã trước đây!"
"Đúng là phụ thân, hài nhi sớm đã giúp mấy đồng loại thành tiên thú, cũng đã cảm thấy hoàn thành nhiệm vụ của mình, ngươi hãy khắc ghi tên của người này là Vệ Minh, Vệ Minh Thần, ngọc châu này sẽ mang người đến chỗ phụ thân người phải tìm cho được chỉ cần tìm thấy nhất định phụ thân sẽ biết mình phải làm gì"
"Nhưng ngọc châu là linh đan của tiên thú nếu như mất nó không khác gì mất đi toàn bộ cơ thể trở thành linh hồn"
Minh Châu tinh nghịch chỉ vào bụng của mẫu thân nàng, "Mẫu thân an tâm, nếu hai người lại hợp lại thành một Minh Châu lần nữa sẽ xuất hiện thôi, nhưng trong quá trình người đến chỗ phụ thân nhất quyết không được lung lay ý niệm, bởi nếu không sẽ bị đưa đến một nơi khác, Minh Châu lúc đó cũng không thể giúp gì mẫu thân được"
"Nhưng ..."
"Chỉ nghĩ đến phụ thân, Vệ Minh, Vệ Minh Thần mà thôi"
Ánh sáng ngọc châu tỏa sáng công chúa xoa bụng mình nàng muốn tìm ra được người gọi là Vệ Minh ấy, khi đế với ánh sáng chói mắt kia nàng che mặt lại lúc nàng mở mắt ra chính là một khuôn mặt đại trước mặt nàng, thân hình nàng xích lồ cùng với nữ nhân trước mặt, nàng hô lên, "Phi lễ chớ lại gần bổn cung"
*Khách sạn 5 sao Her"
Trưởng công chúa đang hiện với cơ thể mới đối kháng với nữ nhân trên mình, "Ngươi là ai?"
Nữ nhân kia cười dịu dàng với nàng, "Không nghĩ sau khi cởi bỏ những thứ trên người cô lại trở nên hấp dẫn như vậy, ngoan ngoãn chìu tôi đi cô muốn đêm nay bao nhiêu tôi cho cô bất nhiêu"
"Vệ Minh ..." nàng chợt nhớ đến tên người mà Minh Châu dặn dò
"Cô biết cả tên tôi đấy, thật gian xảo quá đi"
"Ngươi ... Cút cho bổn cung"
"Thật biết tạo cảm hứng mà, tôi trước giờ chưa nếm trãi cảm giác cưỡng bức thôn nữ nhà lành. Thật thơm ngon mà"
Nói rồi Vệ Minh đem khăn trói hai cánh tay của công chúa nhà mình lại, cột với thành giường, bắt đầu âu yếm những nất da trên cơ thể kia, cảm nhận người kia quằng quại lại run rẩy lên vì mình bản thân lại càng vui sướng,càng muốn chiếm lấy thân xác người này, thói quen không hôn người khác nay vì một cô gái bị ông già quăng lên giường dâng tới miệng mà phá vỡ.
Nụ hôn kéo dài đến khi thoã nguyện Vệ Minh tự cảm thấy quần áo của mình vướng víu, đây là vì cô gái trước mặt mà phá vỡ, rồi tiếp tục hôn người đến nghiện, "Ông già quả là biết tìm người, chỉ mới hôn thôi cũng đã muốn không rời"
Vệ Minh hôn xuống cơ thể trắng hồng, rất nhẹ nhàng nhưng không