Sau khi người kia trong phần mộ đi ra, thoạt nhìn không khác nhân loại, dùng năng lực Đế Thính cũng không cách nào phân biệt hắn rốt cuộc có phải nhân loại hay không?
Răng rắc!
Bia mộ vỡ vụn ra, mà mặt nạ khảm nạm trêm bia mộ, tự mình trôi lơ lửng đến trước mặt nam nhân kia.
Nam nhân nhìn thoáng qua mặt nạ, tự lẩm bẩm:
- Cuối cùng bắt đầu rồi sao?
Dứt lời, hắn cầm lấy mặt nạ, chậm rãi đặt ở trên mặt mình, cái mặt nạ quỷ dị kia, kề sát ở trên mặt của hắn, phảng phất cùng mặt của hắn hòa thành một thể.
Thoạt nhìn đây không phải đeo mặt nạ, mà giống như mặt nạ kia nguyên bản là một bộ phận thân thể sinh trưởng trên mặt hắn, loại cảm giác này vô cùng quỷ dị.
Mặt nạ bị nam nhân mang theo về sau, Chu Văn lập tức cảm giác thân thể khôi phục tự do, Lan Thi bọn hắn cũng như vậy.
- Ta hỏi, các ngươi trả lời, hiện tại các ngươi có thể nói chuyện, quy tắc của nơi này sẽ không bởi vì các ngươi nói chuyện mà giết chết các ngươi.
- Ngươi. . . Ngươi là ai?
Lan Thi nhìn chằm chằm Diện Cụ nam nhân hỏi.
Mặc dù lúc trước hắn không thể cử động, thế nhưng hắn rõ ràng cũng có năng lực quan sát diện mạo Diện Cụ nam nhân, hắn so với bất luận kẻ nào nghi hoặc nhất, tại sao hình dạng Diện Cụ nam nhân lại giống hắn như đúc.
- Ngươi là hậu đại Phất La Đức?
Diện Cụ nam nhân cũng không trả lời vấn đề của hắn, ngược lại mở miệng hỏi.
- Không sai, chúng ta đều là hậu đại Phất La Đức, các hạ là ai?
Cái Mạn nhìn chằm chằm Diện Cụ nam nhân hỏi.
- Các ngươi không phải, chỉ có hắn.
Diện Cụ nam nhân chậm rãi giơ tay lên, dùng ngón tay trỏ chỉ hướng Lan Thi.
- Các hạ có ý gì?
Lan Thi nhìn chòng chọc vào Diện Cụ nam nhân hỏi.
- Phất La Đức cùng ta có hiệp nghị, hắn sẽ đem đời sau của mình đưa cho ta, mà ngươi chính là hậu đại của hắn.
Diện Cụ nam nhân nói.
Mặc dù lời này của hắn hết sức cổ quái, nhưng Chu Văn lại tin tưởng, bởi hành động lần này, nguyên bản Lan Thi không nên tới.
Trước kia Lan Thi không khế ước qua Thần thoại Phối sủng, trước đó lại nhận qua thương tích, lại thêm thân phận của hắn đặc thù, tựa hồ cũng không nên tới đây mạo hiểm.
Nhưng Phất La Đức lại để Lan Thi tham gia hành động lần này, vì thế còn chuyên môn cho hắn khế ước một Thần thoại Phối sủng.
Nguyên bản Chu Văn cho rằng Phất La Đức muốn rèn luyện Lan Thi, để Lan Thi có thêm một chút kinh nghiệm, mới để hắn chấp hành nhiệm vụ này.
Bây giờ nhìn lại, tựa hồ không đơn giản như vậy, có lẽ lời của Diện Cụ nam nhân là thật cũng khó nói.
- Ngươi đang nói cái gì? Căn bản không có chuyện này. Chúng ta đều là thân nhân của Phất La Đức, coi như hắn và ngươi có giao dịch gì, cái này cũng không liên quan gì đến Lan Thi.
Cái Mạn ngăn cản đứng trước Lan Thi, vẻ mặt hơi cổ quái.
Mặc dù lời nói của Cái Mạn hết sức kiên quyết, nhưng hắn lại giống Chu Văn, trong lòng hết sức hoài nghi.
- Không, các ngươi không phải, huyết mạch trên người các ngươi chẳng qua là huyết mạch nhân loại của Phất La Đức, cái này đối với ta không có bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ có hắn mới có được huyết mạch phi nhân loại của Phất La Đức, ta cần thân thể hắn.
Diện Cụ nam nhân nói.
- Nói hươu nói vượn, hắn là cháu của ta, ta mới là nhi tử Phất La Đức, luận huyết nguyên, ta tự nhiên thân cận với Phất La Đức nhất, ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao phải nói dối vậy?
Cái Mạn triệu hoán Phối sủng, đồng thời ra hiệu đám người Lan Thi lui lại, muốn rời khỏi hoa viên.
- Huyết mạch ta nói tới có thể không giống các ngươi lý giải, có điều không quan trọng, xem ra Phất La Đức cũng không định đem hắn hiến cho ta.
Diện Cụ nam nhân nói xong, tầm mắt chuyển dời đến Chu Văn:
- Thoạt nhìn hắn đã chuẩn bị cho ta thân thể tốt hơn.
Thời điểm Diện Cụ nam nhân bắt đầu nói chuyện, Chu Văn đã đã ý thức được chính mình khả năng bị lão già Phất La Đức kia lừa, hiện tại hắn nghe Diện Cụ nam nhân nói như vậy, đã lại không có bất kỳ nghi vấn gì, hắn quả nhiên thật sự bị lừa.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Lan Thi nhìn chằm chằm Diện Cụ nam nhân hỏi lần nữa.
Diện Cụ nam nhân không nhanh không chậm trả lời:
- Ta không phải người, ta là Thủ Hộ giả, Thủ Hộ giả Hoang Ngôn Mê Cung.
-