- Ta thấy sống như vậy khá tốt, tại sao không thể?
Chu Văn vốn không phải loại người ham địa vị, mục tiêu hiện tại của hắn, kỳ thật chỉ có cứu được Lão hiệu trưởng, sau đó tìm một địa phương an ổn sinh hoạt, đem thực lực bản thân dần dần tăng lên.
Hắn tính toán, nếu Dị thứ nguyên lĩnh vực hoàn toàn mất hết hiệu lực, hắn vẫn có đủ thực lực để bảo hộ bạn bè và người thân của mình.
-Ngươi hẳn biết hiện tại Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm ngày càng nhiều, lần trước tại Tịch Dương học viện xuất hiện Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm, đã đem thư viện sụp đổ, còn Thiên Trí Chu lần trước, chút nữa làm hỏng thành Lạc Dương, về sau thế giới này càng ngày không yên ổn, ngươi có thể tìm được việc gì mà an ổn sinh hoạt được?
Lý Huyền hỏi.
Chu Văn ngẫm lại cũng đúng, nếu toàn bộ thế giới biến thành công viên giải trí quái vật, nào còn nơi nào an nhàn công tác nữa.
-Vậy sau khi tốt nghiệp, ngươi muốn làm gì?
Chu Văn hỏi Lý Huyền.
-Ta định kiến tọa một cái thành, triệu tập nhiều cường giả nhân loại, tọa ra một lâu đài không thể phá hoại, trong thành đều có bạn bè, người thân của ta, ta có thể bảo hộ họ an toàn.
Lý Huyền nói.
-Ý định của ngươi, còn không giống ý định đại đồng tiểu dị như ta sao?
Chu Văn cười nói.
-Đâu giống, ta chủ động xuất kích, còn ngươi bị động đánh.
Lý Huyền phiết phiết, rất khinh thường nói.
-Tốt, chúng ta ước định vậy đi, sau khi kiến tạo thành, cho ta một phòng, để ta có một chỗ an nhàn công tác.
Chu Văn nói.
-Thế ngươi phải chờ dài cổ, không phải đỉnh cấp Sử thi, quần hùng không thể nào tin phục, mà ta còn chưa tấn thăng Sử thi, không biết đến khi nào mới có thể trở thành đỉnh cấp Sử thi đây.
Lý Huyền cười nói.
-Ta tin ngươi nhất định có thể làm được.
Chu Văn nghiêm túc nói.
-Tốt, ta hứa với ngươi, sau khi ta kiến thành, nhất định lưu một chỗ tốt nhất cho ngươi, để ngươi có thể tha hồ làm việc ngươi muốn.
Lý Huyền hào khí nói một câu.
Hai người vừa đi vừa chém gió, có điều phần lớn thời gian đều là Chu Văn nghe Lý Huyền nói về lý tưởng của hắn, mà hắn tựa hồ không có hứng thú với những thứ này, điều duy nhất khiến hắn có thành tựu chính là thời khắc cấp bậc và năng lực của hắn tăng cường.
-Hôm này là ngày mừng thọ lão gia tử ta, ngươi cùng đi đi, coi như ăn buffet miễn phí.
Lý Huyền kéo Chu Văn rời khỏi học viện.
Tuy hiện tại Lý Huyền không thích Lý Mặc Bạch, có điều trước mắt lão gia tử, Lý Huyền cũng không thể hoàn toàn trở mặt với Lý Mặc Bạch.
Trừ Lý Huyền và Lý Mặc Bạch bên ngoài, Lý lão gia còn thu dưỡng rất nhiều con trai nuôi và con gái nuôi, hơn nữa trên đất Lạc Dương có nhiều nhân vật uy tín đến chúc mừng, ngay cả An Thiên Tá cũng phái người đến dự lễ.
-Thật sự không cần mua lễ vật sao?
Chu Văn bị Lý Huyền kéo tới, không mua chút lễ vật nào tới, cứ hai tay không tiến vào Lý gia.
-Ngươi không cần lễ vật gì cả, ngươi có thể tới, chính là cho ta mặt mũi, hiện tại ai không biết, ngươi chính là nhi tử Âu Dương Lam sủng ái nhất, đến A Sinh còn không được sủng ái như ngươi.
Lý Huyền chỉ chỉ một bàn tiệc đứng nói:
-Đồ ăn thức uống của thoải mái, cứ từ từ thưởng thức.
-Ta đi qua bên kia kiểm tra chút việc, ngươi cứ ăn trước, có chuyện gì kêu ta.
Lý Huyền vừa nói vừa đi.
Chu Văn không quen biết người nào, cũng không cần lo lắng, lao vào bàn tiệc, tự động ăn.
-Chu Văn, chúng ta lại gặp mặt, sự tình lần trước ta yêu cầu ngươi, ngươi suy nghĩ thông xuất chưa?
Lý Mặc Bạch tới, mỉm cười nói chuyện với Chu Văn.
-Không phải ta đã sớm nói đáp án rồi sao?
Chu Văn không nóng không lạnh nói.
-Ngươi không hề suy xét lại sao?
Lý Mặc Bạch vẫn cười nói