Đây chính là thứ quan trọng với sinh tử, tương lai của nàng!
Chỉ thấy Lâm Tiên Nhi vẻ mặt kích động, cất bước đi thẳng vào trong quán rượu!
Nàng đã đạt tới Độ Kiếp đỉnh phong từ lâu, khổ cái là bị người âm thầm hạ độc, làm tổn thương đan điền, có vết thương đại đạo.
Loại vết thương đại đạo gần như không thể chữa khỏi này không chỉ thôn phệ cảnh giới của nàng cả ngày lẫn đêm mà còn thôn phệ luôn cả sinh mệnh lực của nàng.
Ngày xưa là Độ Kiếp đỉnh phong, một trong những cường giả của Diệu Hoa Môn, bây giờ lại đã luân lạc tới mức chỉ có thể giữ được Độ Kiếp sơ kỳ, không rơi xuống cảnh giới Pháp Tướng.
Thậm chí còn phải không ngừng thôn phệ sinh mệnh lực và thiên phú của những yêu quái và những người tu hành khác.
Như vậy mới bảo đảm được mình sẽ không chết thảm vì vết thương đại đao!
Bây giờ trở thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ này, không có lúc nào mà Lâm Tiên Nhi không muốn mình khôi phục lại dáng vẻ như trước đây!
Nhưng ngay khi Lâm Tiên Nhi vừa mới cất bước đi vào lầu một của quán rượu thì phát hiện một ánh mắt kinh khủng tập trung trên người nàng!
Ánh mắt đó mạnh mẽ đến mức khiến cho Lâm Tiên Nhi sinh ra ý nghĩ mình không thể nào chống lại được.
Chỉ cần nàng dám có bất kỳ dị động nào thì sẽ chết bởi ánh mắt đó!
Cảm giác như lâm đại địch này khiến cho trong lòng Lâm Tiên Nhi cực kỳ chấn động!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào, từ khi nào mà trong Thanh Dương Thôn lại xuất hiện một vị người tu hành có thực lực kinh khủng như vậy?
Còn xuất hiện ngay dưới mí mắt của Diệu Hoa Môn!
Trong lòng do dự ngàn vạn, Lâm Tiên Nhi vẫn quyết định, thử một lần!
Bởi vì thiên phú và lượng sinh mệnh chi lực khổng lồ của ba người này quá quan trọng với nàng.
Chủ yếu nhất là ba người này ngoại trừ thiếu niên đó là Kết Đan kỳ ra thì hai nữ nhân còn lại không hề có chút cảnh giới nào!
"Không biết là vị tiền bối cao nhân nào ở đây, bản tọa chỉ muốn ba người đó, nếu không có quan hệ gì với tiền bối thì xin tiền bối đừng lo chuyện bao đồng.
"
Lâm Tiên Nhi vốn là hạng người tâm cao khí ngạo, mặc dù lần này thực lực ngã xuống Độ Kiếp sơ kỳ, tuy đánh không lại đám phế vật trong Vĩnh Quốc này nhưng nếu bọn họ muốn đánh mình thì cũng phải kiêng kỵ Diệu Hoa Môn sau lưng mình.
Cho nên Lâm Tiên Nhi làm việc không kiêng nể gì cả.
Bây giờ nàng lên tiếng nói như thế cũng đã rất nể mặt cao nhân đang ẩn núp đó rồi.
Hoa Vân Phi nhìn thấy cảnh này thì khiếp sợ mí mắt giật giật.
Đây là trưởng lão Diệu Hoa Môn, ít nhất cũng là cường giả Độ Kiếp!
Nhưng bây giờ vẫn kính sợ cao nhân đang ẩn nấp đó như vậy!
Rốt cuộc thì người đó là ai?
Mà có thể khiến cho Lâm trưởng lão kiêng kỵ như vậy!
Lúc này Hoa Vân Phi đã biết, lúc trước mình có thể còn sống rời đi để đi báo cáo cho Lâm Tiên Nhi là may mắn cỡ nào!
Trong lòng hắn may mắn không thôi, Hoa Vân Phi cũng vội vàng ngẩng đầu nhìn lên!
Thì thấy Lâm Tiên Nhi cất bước đi thẳng đến Kha Sương và Kha Tuyết vẫn hồn nhiên chưa phát hiện ra gì đó.
Nhưng sau một khắc, thân thể Lâm Tiên Nhi bỗng nhiên dừng lại, giống như là còn đi lên trước nữa thì sẽ có một con Hồng Hoang mãnh thú lao ra!
Trực tiếp trấn áp nàng!
Hoa Vân Phi nghi hoặc, rốt cuộc là tình huống như thế nào.
Nhưng Lâm Tiên Nhi lại như rơi vào hầm băng, thân thể cứng ngắc!
Chỉ vì nàng cảm thấy ánh mắt từ nơi sâu xa đó vẫn luôn chăm chú nhìn nàng.
Hơn nữa, trong ánh mắt đó đã xuất hiện sát khí.
Chỉ cần nàng dám bước tới một bước nữa thì chủ nhân của ánh mắt đó sẽ ra đòn lôi đình, đánh chết nàng!
Chuyện này khiến thân thể Lâm Tiên Nhi run rẩy kịch liệt.
Rõ ràng đã tìm được giải dược có thể giải trừ vết thương đại đạo.
Hơn nữa giải dược đó ở ngay trước mắt, nhưng hoàn toàn không thể chạm tới!
Sao Lâm Tiên Nhi có thể bỏ qua như vậy được!
Nếu không phải vì thực lực bản thân của bản thân và người đang ẩn núp đó chênh lệch quá lớn thì Lâm Tiên Nhi đã không kiêng kỵ gì mà xuất thủ rồi!
Nhùng với tình huống bây giờ thì Lâm Tiên