Lúc trước thử qua vài lần, Chu Dũng đã hiểu rõ tập tính linh thú giữ cửa ở đây.
Lần đầu mình công kích chỉ xuất hiện hơn mười bọ cạp độc nhưng khi hắn tới gần số lượng bọ cạp lại nhân lên gấp mười lần.
Hơn mười đương nhiên dễ tiêu diệt nhưng hơn trăm con lại làm hắn luống cuống.
Quan trọng là muốn vào Long Cung phải vượt qua địa bàn của chúng, nhưng mỗi lần mình tiêu diệt xong hơn trăm con bọ cạp độc thì sau đó lại xuất hiện nhiều hơn, mà lúc này mình mới đi được nửa đường, còn rất xa mới đến cửa.
“Chỗ này không vào được!”
Uống hết một lọ thuốc tễ, miệng vết thương từ từ khôi phục.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thuốc tễ này chính là thuốc hắn trao đổi Tô Tiểu Bạch, mỗi lần bị thương chỉ dám dùng một chút, nhưng mà một chút này cũng đã làm vết thương lành lại rất nhanh.
“Làm sao bây giờ đây?”
Lần nào cũng không thành công, chẳng lẽ phải buông tay thật sao.
Vào lúc hắn đang rối rắm thì nhóm bọ cạp độc lại từ từ rút lui, biến mất ở bãi đá ven bờ biển.
“Không thì đi chỗ khác xem thử?”
Chu Dũng thật sự không biết phải làm gì với những con bọ cạp độc này, phòng ngự vật lý mạnh lại còn có công kích độc tố từ xa, kẻ địch vừa khó đánh, vừa gai góc.
Bờ biến rất dài, cửa vào Long Cung cũng không chỉ có một chỗ, nhưng mà có linh thú khác nhau bảo vệ.
“Nói không chừng chỗ khác vừa hay có linh thú phù hợp với năng lực của mình thì sao.”
Ôm tia may mắn cuối cùng, Chu Dũng rời khỏi bờ biển này bay về phía xa xa.
Một lúc sau cảm thấy đã gần đến nơi hắn mới dừng lại, bởi vì địa hình bên này khác hoàn toàn bờ biển toàn bãi đá có bọ cạp độc từ khe hở tảng đá bò ra.
Bên này toàn là bờ cát, hạt cát chắc sẽ không có bọ cạp độc bò ra đâu.
Sau khi nghĩ xong hắn lấy hết dũng khí đi về phía biển.
Vừa đến mép biển đã xuất hiện mười linh lực dao động.
“Ta đến đây!”
Chu Dũng nhanh chóng xốc lại tinh thần.
Lần này lao ra khỏi mặt nước không