Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1832


trước sau



“Hoa Hoa, đánh như vậy không ổn, chúng ta thử đánh thẳng về phía trước xem.


Tô Tiểu Bạch cảm giác có chỗ không đúng, cứ tiêu hao như vậy, cho dù mình có nhiều linh lực đến mức nào cũng không đủ, đây là cửa vào Long Cung, khó khăn như vậy cũng là bình thường, nhưng có lẽ bọn họ đã bỏ qua cái gì đó.

Tô Tiểu Bạch ném một khối tinh thạch cho Phong Bất Hoa, đối phương đỡ lấy.

“Là bảo thạch Tị Thủy (tránh nước) trên người Cự, có lẽ chúng ta phải xuống đáy biển xem thử.


“Được!”
Phong Bất Hoa cũng thấy hơi nhàm chán, vừa hay xuống dưới nước nhìn xem.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

“Các ngươi lấy tinh thạch từ trong xác chết, chúng ta sẽ vượt qua đàn linh thú xuống dưới nước xem thử.


Tô Tiểu Bạch là người đầu tiên hạ xuống, trên mặt đất đầy xác Cự, hắn dễ dàng tìm được mấy cái bảo thạch Tị Thủy sắp nổ tung.

Bay về giữa không trung, đưa cho Sở Sở với nhóm đồng đội, Chu Dũng đã có rồi.

“Chúng ta xuống nước, đuổi kịp đừng để bị tụt lại phía sau, nếu có nguy hiểm lập tức bay lên đây.


“Đã biết!”
Chu Dũng là công kích thủy rất am hiểu dưới nước nên là người đầu tiên xuống, Phong Bất Hoa theo sát.

Đám Cự thấy người lao xuống dưới biển lập tức quay đầu đuổi theo.

“Bùm bùm!”
Mấy tiếng nước vang lên, mấy người Tô Tiểu Bạch xuống dưới mặt biển.

Bảo thạch Tị Thủy lập tưc sphats huy tác dụng, xung quanh người bọn họ xuất hiện một không gian lớn, tách đôi nước biển ra.

“Tô Tiểu Bạch nhìn bên kia kìa!”
Chu Dũng quen thuộc dưới nước nên thích ứng rất nhanh, hắn chỉ vào phía xa xa, ý bảo nhóm đồng đội nhìn xem.

“Là gì vậy?”
Phong Bất Hoa tiện tay giết mấy con Cự ở xung quanh, sau đó mới quay lại nhìn.


Bên kia có một mảng san hô rất lớn, đang phát ra mấy ánh sáng yếu ớt, chiếu sáng đáy biển tối đen.

“Thật là đẹp!”
Không ngờ dưới đáy biển lại có cảnh sắc đẹp như vậy, Sở Sở khen ngợi.

“Bên kia có dao động!”
Chu Dũng sợ nhóm đồng đội lơ là, vội nói.

“Ta cũng cảm giác được, không nhỏ, ở trên chúng ta.


Xem ra kẻ địch lớn nhất ở bên kia, để tiêu diệt thử xem có thể chấm dứt những con

Cự đang đánh này hay không.

“Linh nhi, Sở Sở, các ngươi ngăn cản đám Cự đuổi theo ở phía sau, ba chúng ta đi đánh!”
Tô Tiểu Bạch hô một tiếng xông lên phía trước, Phong Bất Hoa với Chu Dũng cũng lập tức đuổi theo.

Hình như cảm giác được kẻ địch đang tới, san hô càng phát ra ánh sáng mãnh liệt hơn, tiếp đó một con linh thú còn lớn hơn con Cự lúc trước từ từ đứng lên từ trong mảng san hô.

“Thật lớn.


Chu Dũng thường xuyên xuống dưới nước nhưng lần đầu tiên nhìn thấy linh thú lớn như vậy.

Con Cự này phải lớn hơn gấp mười lần con lúc trước xông lên bãi biển, đám Tô Tiểu Bạch chỉ to bằng một cẳng của nó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

“Linh lực dao động không lớn, chắc là loại có phòng ngự mạnh.


Tô Tiểu Bạch phát hiện ra đặc điểm của kẻ địch, nói với mọi người.

“Xem ra vừa phải ngăn chặn tiểu Cự, vừa phải giết chết con đại Cự này.


Phong Bất Hoa chú ý tới chỗ mấu chốt, trường kiếm trong tay bay ra, phát động công kích trước khi con Cự Vương này hoàn toàn đứng lên.

Chắc là thấy Cự Vương bị công kích nên đám tiểu Cự càng đánh điên cuồng hơn.

Lúc đầu Sở Sở với Linh nhi hơi bối rồi, nhưng khi Tô Tiểu Bạch mở rộng lá chắn bảo vệ các nàng chặn đàn Cự ở ngoài, hai người mới bắt đầu từng bước công kích.

Nước biển giúp gia tăng hiệu quả công kích của Linh nhi, công kích Tục Độc lan ra trong nước biển, rất nhiều Cự đều bị trúng độc chìm xuống đáy biển.

Thất Thủ của Sợ Sở lại hơi bất lợi bị nước biển cản trở làm giảm hiệu quả.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện