Tô Tiểu Bạch cảm thấy dù nghĩ như thế nào thì cũng không thấy có suy đoán nào đáng tin cậy cả.
Cho nên, thà rằng không thèm nghĩ nữa.
Ma Tôn Gỉa là ai?
Không liên quan gì đến hắn.
Thực tế Tô Tiểu Bạch không cần biết việc này.
Bởi vì, theo hắn thấy dù người này có địch ý cảnh cáo hay có ý tốt khuyên bảo thì cũng không ngăn cản được hắn san bằng Ma Vực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu quyết tâm của hắn không kiên định, thì hôm nay hắn đã không xâm nhập vào Ma Vực rồi.
Thậm chí, nếu ai tự cho là có thể làm dao động ý tưởng của hắn (TTB) thì chắc chắn là hắn đang sinh ra ảo giác rồi.
Tô Tiểu Bạch chính là người như vậy.
Ai hiểu biết Tô Tiểu Bạch sẽ biết một khi hắn đã thề sẽ quyết chiến với một thế lực nào đó, nếu không hủy diệt được thế lực đó thì hắn tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.
Tô Tiểu Bạch là một người rất ít nói đùa, lại càng không coi lời thề của mình là chuyện đùa.
Với một người chú trọng chữ tín như hắn thì thề là một việc vô cùng thần thánh, không thể bị vấy bẩn.
Nếu đã lập lời thề thì nhất định phải làm được.
Tục ngữ nói rất hay.
Một lời nói ra, tứ mã nan truy (một lời nói ra sẽ không thay đổi), lời thề như bát nước đổ đi, nước đã đổ đi thì không thể hốt lại, hắn cũng chắc chắn sẽ thực hiện ý nghĩ của mình.
Tô Tiểu Bạch lấy tâm tính quyết tử chiến với Ma Vực để đi vào đây.
Mặc dù thấy linh khí của mình bị ma khí cường đại ở đây làm suy yếu, hắn cũng không để ý.
Tâm tính của cường giả xưa nay là vậy.
Tô Tiểu Bạch vừa đi vào Ma Vực, vừa nhìn xác chết ở khắp mọi nơi, rơi vào tự hỏi – Có bao nhiêu người đã chết một cách vô nghĩa ở đây?
Trong số bọn họ có bao nhiêu người vào trong Ma Vực, lại có bao nhiêu người bị bắt từ thế giới bên ngoài vào?
Thật ra Tô Tiểu Bạch nghĩ đến khi mình giết chết người cường đại của Ma vực sau đó đồng bộ sẽ