Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1897


trước sau



Sinh vật tử linh là gì? Định nghĩa khía cạnh này ở các địa phương không rõ ràng.

Giới Tu Tiên giới cũng không đạt thành nhận thức chung.

Một số địa phương người ta sẽ chia ra là vong linh với tử linh.

Có một số địa phương lại cảm thấy khác nhau này cũng có ý nghĩa gì đâu? Lẽ ra không cần phải phân chia mới đúng.

Theo bọn họ thì hai từ này là giống nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Bởi vì “vong” với “tử” đều hướng về một ý.
Giống như nói vong giả (người đã mất) và tử giả (người chết) đều chỉ về một thứ giống nhau, vậy sao không trực tiếp thay đổi cái từ thứ hai, để hai từ chỉ những thứ khác nhau?
Trong mắt những người này điều đó không có gì cả.

Nhưng Tô Tiểu Bạch cảm thấy, ý nghĩ này có hơi xoi mói.

Phải phân chia việc này thật nghiêm khắc mới được.
Về phần vì sao những người này sinh ra những suy nghĩ khác nhau?
Thật ra, rất dễ giải thích.
Tất cả là bởi vì xuất hiện một người tên là Tố Linh phe phái tu ma.
Vì thế, có một số người cảm thấy nếu tổ chức khác nhau thì nghĩa của những từ ngữ này cũng trở nên khác nhau.
Như vậy mới thể hiện tính độc đáo trong học thuyết của bọn họ.
Nhưng mà rất nhiều người sẽ không chấp nhận lý do thoái thác này, hơn nữa nhiều người không quen nhìn phương thức tu luyện này vì thế gom những tà môn ngoại đạo này vào một phái sau đó chèn ép và tiêu diệt.
Vì vậy mấy từ này có phải có cùng một nghĩa nhưng do lập trường của mỗi người khác nhau mà cho ra những đáp án khác nhau hay không.
Lúc này Tô Tiểu Bạch vừa cảnh giác tà linh tập kích, vừa tiếp tục đi sâu vào Ma Vực.

Sau khi đi được một thời gian thì quả nhiên giống như dự đoán, bị vong linh cường đại tập kích, Tô Tiểu Bạch còn thông qua năng lực thăm dò phát hiện ra những vong hồn này chứa đầy oán niệm.

Lực oán niệm có thể tăng cường sức mạnh của những vong

hồn đó.


Vì thế bọn họ mới được gọi là tử linh.

Phản ứng của Tô Tiểu Bạch rất nhạy bén.

Hắn thấy những oán linh này đột nhiên chui ra từ bốn phương tám hướng thì lập tức dùng biện pháp đối phó.

Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch phóng ra một luồng gió thổi quỷ mạnh mẽ.

Gió mạnh quét qua Tô Tiểu Bạch và Kha Sương Kha Tuyết.

Nháy mắt đã thổi bay rất nhiều oán linh, hồn phi phách tán.

Các oán linh không ngờ luồng gió thổi quỷ này lại mạnh như vậy.

Chúng nó rất tứ giận, bắt đầu phát ra công kích đánh về phía Tô Tiểu Bạch nhưng vô ích.

Oán linh thì không có lý trí.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọn họ không hiểu câu núi xanh sợ gì không có củi đốt, quân tử sẽ không đứng dưới chân tường nguy hiểm.

Chỉ biết phát động công kích tự sát mà thôi.
Có lẽ bởi vì bọn họ không còn cơ thể, đã không còn đường sống nữa.

Cho nên dù bị hồn phi phách tán cũng phải tập kích người sống, kéo hắn chết cùng, hóa thành oán linh! Sau đó mọi người lại cùng nhau tấn công người sống tiếp theo đi qua đây.

Có thể nhìn ra được người chết oán hận người sống.

Nhất là người chết thảm, hận nhất những người đang được sống hạnh phúc.
Tất cả đều do ghen tỵ.
Rốt cuộc điều gì làm bọn họ oán niệm như vậy, không thể yên nghỉ được?
Tô Tiểu Bạch rất tò mò.

Hắn đoán những người này có thể không phải là “người Ma Vực” vừa làm ác còn vừa vênh váo ở trong Ma giới.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện