Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1911


trước sau



Lời này có ý gì?
Nói đúng ra là, Tô Tiểu Bạch sợ sau khi các nàng biết được mục địch trọng đại như vậy sẽ bị các thủ đoạn đọc tâm ảnh hưởng.

Như vậy sẽ rất phiền phức.

Khả năng chống cự pháp thuật tinh thần của hai người với không được mạnh.

Tô Tiểu Bạch lo lắng cũng là điều cần thiết.
Thậm chí có thể nói vì đề phòng chuyện này xảy ra nên mới có suy nghĩ huấn luyện các nàng tăng cường năng lực ở mặt này.
Có thể nói đây là cơ hội giúp hai người trở nên mạnh mẽ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, Tô Tiểu Bạch dùng sương mù bao phủ ba người, sau đó bắt đầu thi pháp, thi triển thuật Thần Hành để gia tăng tốc độ di chuyển.
Tốc độ di chuyển của ba người được sương mù với thuật Thần Hành củng cố, trở nên rất mạnh.

Giống như nháy mắt đã dịch chuyển ra ngoài hơn trăm mét.

Cảm giác này làm người ta rất sung sướng.

Thâm chí còn có ảo giác dưới loại tốc độ cao này không gì là không làm được.

Trong võ thuật, chỉ có tốc độ là không thể phá được.

Nhưng người tu tiên thì không phải như vậy.

Nó có một bộ quy tắc mà võ thuật không có.

Nếu có tốc độ mà công kích của ngươi không thể xuyên qua phòng ngự của kẻ địch thì có tác dụng gì? Điều này hoàn toàn vô nghĩa.
Hơn nữa, chỉ chăm chăm vào gia tăng tốc độ ngược lại còn là chuyện xấu.

Vẫn cần ưu tiên sức mạnh và các khả năng khác, rèn luyện có chọn lọc và mục tiêu.
Mấy người Tô Tiểu Bạch càng tới gần thành trì thì lực ép của ma khí càng mạnh.


Nhưng mà hơi thở ở đây lại rất kỳ quái, không có nhiều ma khí do người phát ra.

Cho nên Kha Sương lo lắng đưa ra một suy đoán.
“Tiểu Bạch, không phải ở đây không có người sống chứ? Rốt cuộc Ma Vực đã xảy ra chuyện gì?”
“Ta cảm thấy không có người sống càng tốt.”
Kha Tuyết ở bên cạnh mở miệng nói: “Mục đích chúng ta là tiêu diệt sạch người Ma Vực.

Cho nên bọn

họ chết càng nhiều thì chúng ta càng có lợi.”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy chau mày.

Hắn cũng biết là rất kỳ quái nhưng hiện giờ bảo hắn giải thích đã xảy ra chuyện gì thì hắn cũng không nói được.

Nơi này rất quỷ dị.

Từ khi tiến vào Ma Vực đã không bình thường, chưa gặp được chuyện gì theo lẽ thường.

Cho nên, Tô Tiểu Bạch tự hỏi – hình như những điều này không phải là bẫy rập.
Lúc trước có cảm giác là Ma Vực đang “nghênh đón” họ đến, cố ý bày cạm bẫy ở trong này, chờ bọn họ nhảy vào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho nên bọn họ mới gặp chuyện cổ quái như vậy.
Hắn hồi tưởng lại tối hôm qua Thi Cốt đạo nhân tập kích bọn họ.

Hắn chỉ tới để tập kích bọn họ thôi sao?
Có phải Ma Vực xảy ra chuyện gì nên hắn mới rời đi, sau đó thuận tiện tập kích bọn họ không?
Tô Tiểu Bạch thấy ở đây chắc chắn có chỗ bất thường.

Cho dù giải thích như thế nào vẫn có chỗ không hợp lý.

Tô Tiểu Bạch nhớ lại tên ma tướng lúc trước mặc bộ giáp nặng dẫn theo rất nhiều ma thú tập kích Thanh Khâu.

Hành vi của người này cũng rất không bình thường.

Một mình hắn xuất binh đi đột kích Thanh Khâu? Tuy rằng hắn cũng bày ra thực lực rất mạnh nhưng làm như vậy cũng hơi kỳ lạ.

Suy nghĩ như vậy hắn lại đột nhiên nhớ đến, chưa từng nghe thấy vị ma tướng kia nói chuyện.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện