“Thì ra là như vậy, chúng ta còn chờ gì nữa? Mau đi tìm thôi.
”
Tô Tiểu Bạch lập tức nói.
“Ừ, được.
”
Âu Dương Đạc đồng ý, sau đó xoay người đi đến gần một chỗ cây cối tươi tốt tìm kiếm.
Tô Tiểu Bạch với Âu Dương Tình theo sát phía sau đi vào trong rừng cây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đi không bao lâu thì họ tới một gốc cây trung tâm, Âu Dương Đạc đột nhiên dừng lại, chỉ vào phía trước nói: “Ở bên kia.
”
Nghe vậy, Tô Tiểu Bạch và Âu Dương Tình cùng ngẩng đầu lên nhìn theo hướng ngón tay hắn, phát hiện ở cách bọn họ một đoạn có một hồ nước nhỏ.
Xem ra, Âu Dương Đạc cảm giác không sao, bên kia đúng là có một thôn làng nhỏ.
“Âu Dương Đạc, sao ngươi không nói cho ta biết trước, làm hại ta với Tình nhi không chú ý xung quanh từ sớm, không biết bên kia có một thôn xóm.
”
Tô Tiểu Bạch hơi phiền muộn.
“Ngươi cũng đâu có hỏi, hơn nữa, ta cũng vừa mới phát hiện.
”
Âu Dương Đạc mở hai tay ra tỏ vẻ mình rất vô tội.
Tô Tiểu Bạch thấy dáng vẻ này của hắn thì rất tức giận.
“Sao ngươi không nhắc nhở chúng ta sớm một chút? Hại chúng ta suýt nữa lãng phí thời gian, bây giờ mau đi đến đó thôi, hy vọng có thể tìm được Kha Sương với Kha Tuyết.
”
“Được!”
Âu Dương Đạc gật đầu, ba người lập tức chạy tới cửa thôn.
Lúc này Âu Dương Đạc đã về tới trong thôn, nhóm thôn dân nhìn thấy hắn, tất cả đều vây quanh hỏi han.
“Mọi người trước đừng vây quanh ta, chờ ta nói xong lại tiếp tục, ta giới thiệu một chút, đây là muội muội của ta Âu Dương Tình, còn đây là Tô Tiểu Bạch đại sư.
”
Nói xong, Âu Dương Đạc chỉ vào Tô Tiểu Bạch với Âu Dương Tình giới thiệu với mọi người.
“Vị này chính là muội muội ta, Âu Dương Tình, vị này là Tô Tiểu Bạch đại sư, là một luyện dược sư cao cấp, còn là một phù trú sư.
”
Nói xong ánh mắt Âu Dương Đạc nhìn về phía Tô Tiểu Bạch và Âu Dương Tình, sau đó nhìn mọi người, cườii ha ha nói.
“Năm nay, người đứng nhất trọng trận khảo hạch trong thôn chúng