Tống Ngọc Ly mơ màng lên xe ngựa, chỉ cảm thấy dưới chân nhũn ra, một đường trầm mặc không nói chuyện.
Tô Cửu Khanh cúi đầu xem danh sách Tống Tử Nguyên viết cho Tống Ngọc Ly nhanh như gió.
Tống Ngọc Ly không để ý chút nào, châm chọc nói: “Trên giấy viết cái gì, chỉ sợ Hoàng Thành Tư cũng đoán được, Tô đại nhân hà tất gì phải làm bộ làm tịch.”
Tô Cửu Khanh ngẩng đầu liếc nhìn nàng một cái, nói: “Không dối gạt Tống đại tiểu thư, Hoàng Thành Tư xác thật có bản lĩnh này, bọn họ thập phần am hiểu việc nghe lén dò hỏi tình báo, tuy nhiên Tô mỗ có một chuyện khó hiểu, vì sao Tống đại tiểu thư biết được xuất xứ của đoạn trường tán?”
Trong lòng Tống Ngọc Ly lộp bộp, đến tận lúc này nàng mới tin tưởng, ở Tống gia cũng có tai mắt của Hoàng Thành Tư! Hai ngày này nàng lột da hổ Tô Cửu Khanh đã sớm biết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Là mẫu thân ta tìm thấy, ta nghĩ chắc ngoại tổ phụ ta có chút biện pháp đi.” Tống Ngọc Ly làm bộ làm tịch nói.
Nhiều thế hệ Văn gia tòng quân nên cũng hiểu một ít bàng môn tà đạo trên giang hồ, nghe có vẻ có lý.
Tống Ngọc Ly nói rất thuận miệng, nếu Tô Cửu Khanh không phải người sống hai đời, ước chừng hắn cũng tin tưởng lời nói dối của nàng.
“Phải không……” Tô Cửu Khanh kéo dài thanh âm.
Tống Ngọc Ly ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Nếu như không phải, ta đại môn không bước nhị môn không ra, làm sao biết được những thứ đó.”
Tô Cửu Khanh cười cười, trong lòng càng tin tưởng thêm ba phần, không hề truy vấn Tống Ngọc Ly nữa.
Tống Ngọc Ly thấy rốt cuộc cũng qua mặt được hắn, nhịn không được mở miệng hỏi: “Hôm nay gặp được Tô đại nhân, ta muốn hỏi ngài một câu, với cục diện hiện tại của Tống gia, cuối cùng nên hóa giải như thế nào?”
Tô Cửu Khanh giương mắt nhìn Tống Ngọc Ly: “Tống đại tiểu thư dựa vào đâu mà cho rằng Tô mỗ có biện pháp hóa giải?”
Tống Ngọc Ly cười cười, lấy lòng nói: “Hiện giờ Tô đại nhân chính là tâm phúc trước mặt hoàng thượng, nhất định có thể phỏng đoán tâm ý Hoàng Thượng. Trong triều hai vị hoàng tử tranh đấu lợi hại, phụ thân ta chuyến này nói trắng ra chính là bị vạ lây(*). Hiện tại muốn cứu ông ấy từ thiên lao ra ngoài, nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó, chỉ là rốt cuộc phải bái lạy đỉnh núi cụ thể nào, xin Tô đại nhân chỉ điểm.”
(*) Hán Việt là ương cập trì ngư, nằm trong câu ngạn ngữ của TQ: “Thành môn thất hoả, ương cập trì ngư”, nghĩa là “Cửa thành bị cháy, tai hoạ lây cả cá”.
“Tống đại tiểu thư khôn khéo, nhưng lại không đủ thành tâm. Có câu không có lợi thì không dậy sớm, Hoàng Thành Tư từ trước đến nay chỉ trung thành với Hoàng Thượng, muốn ta giúp Tống gia, đại tiểu thư vẫn nên cho ta một lý do mới được.” Tô Cửu Khanh nhìn đôi mắt tròn xoe bất mãn của Tống Ngọc Ly, liền cảm thấy bụng dưới nhói đau, sao hắn có thể dễ dàng thuận theo tâm ý của nàng.
“Chuyện này…… Chuyện này…… Tô đại nhân, ta và ngài có hôn ước trong người, giúp nhạc phụ mình còn cần lý do sao?” Tống Ngọc Ly mặt dày vô sỉ nhìn Tô Cửu Khanh cười cười “Ngài nói đúng không?”
“Hôn ước?” Tô Cửu Khanh nghiền ngẫm hai chữ này, nhìn về phía Tống Ngọc Ly.
Đối với hai chữ hôn ước này kỳ thật hắn vẫn còn bán tín bán nghi.
Mẫu thân Tô Cửu Khanh mất sớm, trong ký ức của hắn, hắn được phụ thân và Tô đại phu nhân nuôi nấng. Tô đại phu nhân không thể sinh con, đối xử với hắn vẫn luôn không mặn không nhạt, chỉ có phụ thân Tô Chiêu là ký thác kỳ vọng cao lên người hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quan hệ giữa Tô Chiêu và Tống Tử Nguyên cũng thường thường, càng chưa bao giờ đề cập tới cái gọi là hôn ước, nếu không phải có một đôi ngọc bội kia làm chứng, Tô Cửu Khanh căn bản không bao giờ thừa nhận chuyện này.
Mà nếu thật sự có hôn ước, vì sao đời trước bất luận là Tống Tử Nguyên hay Tống Ngọc Ly đều chưa từng đề cập tới việc này. Chỉ sợ hai miếng ngọc bội này có xuất xứ khác, tuy nhiên Tô Cửu Khanh cũng không sốt ruột, chỉ cần Tống Tử Nguyên còn sống, hắn chắc chắn sẽ điều tra rõ.
Nhưng vào lúc này, nhìn ánh mắt của Tống Ngọc Ly, hắn đột nhiên cảm thấy khá thú vị.
Tô Cửu Khanh hơi mỉm cười: “Đúng vậy, nói như thế, ta giúp Tống gia một tay cũng là chuyện đương nhiên.”
Tống Ngọc Ly gật đầu, cười nói: “Huống chi, vụ mua bán này Tô đại nhân cũng không có hại, hiện giờ Tống gia nghèo túng, nhưng phụ thân ta tài hoa hơn người, kiến thức rộng rãi, không ai dám chắc rằng ngày sau ông ấy sẽ không được trọng dụng. Trước mắt tuy rằng Tô gia phụ lòng thánh ân, nhưng hoa đẹp cũng có ngày tàn, có Tống gia ta làm minh hữu, với con đường làm quan của Tô đại nhân chỉ có tốt chứ không có hại.”
“Tài ăn nói của Tống đại tiểu thư thật lợi hại.” Tô Cửu Khanh tiện tay ném danh sách lên bàn nhỏ trên xe ngựa, vạch ra bước tiếp theo cho Tống Ngọc Ly, sau đó lại bổ sung rất nhiều chi tiết.
Tống Ngọc Ly dựng lỗ tai tỉ mỉ lắng nghe, thậm chí còn lấy hộp phấn hồng từ trong tay áo ra, dùng ngón tay đánh dấu những ấn ký bên cạnh tên của những người đặc biệt.
Tô Cửu Khanh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tống Ngọc Ly, trên mặt không khỏi lộ ra một tia thẫn thờ.
Tống Ngọc Ly từ nhỏ đã thông tuệ, lại vô cùng hiếu học, có bản lĩnh nhìn qua là nhớ. Lúc trước nàng vào Tô phủ, chỉ cần Tô Cửu Khanh rảnh rỗi không có việc gì, nói vu vơ bất cứ thông tin nào liên quan tới thế cục triều đình, nàng đều cẩn thận nhớ kỹ như vậy.
Thời đại này, nữ tử không có quyền tham dự vào chuyện triều chính, đồng thời cũng không có ai muốn biết. Nữ tử hậu trạch, phần lớn đều để tâm đến chuyện quản gia, chỉ riêng Tống Ngọc Ly vẫn trước sau luôn canh cánh chuyện triều đình.
Hắn từng hỏi vì sao nàng phải nhớ những thứ đó.
Nàng nói, lúc trước phụ thân xảy ra chuyện, nàng cái gì cũng không hiểu nên mới không thể giúp được gì, hiện tại có cơ hội hiểu biết, đương nhiên phải nắm chắc cơ hội. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Cửu Khanh rất muốn nói, bây giờ nàng biết cũng không dùng được, nhưng những lời khắc nghiệt đó chung quy vẫn không thể mở