Toàn bộ không gian trở nên vô cùng yên tĩnh.
Gia chủ Nạp Lan gia tộc sau khi đứng hình mất năm giây, hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần tiến vào bên trong. Cẩn thận kiểm tra lấy thi thể.
" Lão tổ a. . ."
Toàn bộ tộc nhân Nạp Lan gia tộc rơi vào hỗn loạn. Bọn hắn giờ đây như từ thiên đường rớt xuống địa ngục.
Vốn là một ngày vui khi mà Nạp Lan gia tộc có thể phát huy thực lực của mình, công bố với toàn thể các thế lực xung quanh sự mạnh mẽ của bọn hắn.
Một gia tộc mà có Hoá Thần Cảnh bảo vệ, những cường giả thực lực mạnh nhất cả đại lục.
Dần dần, từng tiếng kêu gào vang lên. Đám tộc nhân tâm trạng chuyển biến rõ rệt, bọn hắn khóc lóc đau thương, thần thái dần bị mất kiểm soát.
" Im lặng. . ."
Các vị cao tầng Nạp Lan gia tộc bắt đầu ra lệnh điều tiết từng người.
Bọn hắn tuy cũng kinh hoàng không kém, nhưng vì ở vị trí cao hơn, tâm trí cứng cỏi hơn. Nhanh chóng kiểm soát tâm trạng của mình ngăn cản những tộc nhân khác bị bất ổn cảm xúc.
Cũng vào trong thời khắc hỗn loạn ấy. . .
Một bóng người không một tiếng động xuất hiện trái ngược hoàn toàn với đám người Nạp Lan gia tộc gây ồn ào.
Hắn trang phục áo trùm đầu đen, bên trên đeo lấy chiếc mặt nạ Chuyển Luân Vương.
" Ai??"
Đám trưởng lão nòng cốt của Nạp Lan gia tộc là những kẻ phát hiện đầu tiên. Bọn hắn lớn tiếng hét lên, cảnh giác nhìn về phía kẻ lạ mặt ấy.
Có năm vị tướng quân của Nạp Lan gia tộc xuất thủ về phía kẻ lạ mặt. Tất cả đều là Nguyên Anh Cảnh lục trọng, khí thế trầm trọng. Hiển nhiên đều là những cường giả nắm rõ tại cảnh giới này đã lâu.
Gia chủ Nạp Lan gia tộc đứng bên cạnh thi thể lão tổ cũng nhìn theo. Sau đó hắn liền biến sắc hét lên:
" Dừng tay. . ."
Nhưng đã muộn. . .
Đứng trước mặt năm tên Nguyên Anh Cảnh. Ánh mắt Chuyển Luân Vương chậm rãi liếc sang.
Sâu bên trong chiếc mặt nạ, lộ ra hai con ngươi màu xanh lục nhảy nhót không giống như của nhân loại.
Cứ như thế bị hắn nhìn vào, năm tên tướng quân cả người bị hút sâu vào bên trong.
Răng rắc. . .
Cơ thể bọn hắn như rơi vào hầm băng, chậm rãi cứng lại, lạnh ngắt không còn sự sống.
Trong ánh mắt hoảng sợ của đám tộc nhân Nạp Lan gia tộc, năm tên Nguyên Anh Cảnh vừa mới ra đòn.
Đối thủ của bọn hắn còn chưa chạm vào người, cơ thể đã bị đóng băng mà chết.
" Đừng nhìn vào đôi mắt của hắn." Gia chủ Nạp Lan gia tộc hét toáng lên.
Đến bây giờ, Chuyển Luân Vương mới bộc phát ra khí thế của mình, Hoá Thần Cảnh nhất trọng.
Toàn bộ đám tộc nhân dưới Nguyên Anh Cảnh lập tức quỳ xuống, bọn hắn bị uy lực từ khí thế trên người Chuyển Luân Vương đưa ra không thể nào phản kháng.
Ngay cả đám người Nguyên Anh Cảnh, chân tay cứng ngắc, không dám manh động di chuyển dù chỉ một chút. . .
" Oa. . . Oa. . ."
Bên ngoài khu vực lăng mộ.
Từng tiếng hò hét vang lên ngập trời.
Những người không phải tộc nhân Nạp Lan gia tộc không được phép vào bên trong. Bọn hắn đều tập trung ở bên ngoài, hưng phấn cảm thụ khí thế của một vị Hoá Thần Cảnh vừa bộc phát ra.
Khí thế này như áp lực từ dưới dòng nước sâu thăm thẳm, nhưng dòng nước này, như dòng nước băng lạnh lẽo muốn đông cứng tất cả bọn hắn vậy.
" Vậy ra. . . Đây là khí thế của một vị Hoá Thần Cảnh?"
Vài người sung sướng cảm thán.
Nhưng bọn hắn lại không biết, khí thế của vị Hoá Thần Cảnh này, lại không phải của một vị lão tổ Nạp Lan gia tộc.
Mà. . .
Bọn hắn đâu có quan tâm?
Bọn hắn chỉ muốn cảm nhận khí thế để biết được mục tiêu mình cần phấn đấu mà thôi.
Nên người bên ngoài, thì vô cùng thoả mãn.
Còn người bên trong. . . Lại áp lực vô cùng. . .
" Người Địa Cung, các ngươi muốn tuyên chiến với Nạp Lan gia tộc sao? Lão tổ chúng ta chết ở đây, liệu có liên quan tới các ngươi?"
Tuy trong lòng hoảng sợ, nhưng Nạp Lan gia chủ vẫn lấy hết sức bình sinh tra hỏi.
Nhìn thấy Chuyển Luân Vương xuất hiện, Nạp Lan gia chủ biết, gia tộc gặp đại hoạ lớn rồi.
Chuyển Luân Vương chậm rãi nhìn từng người, không một ai dám đối mặt nhìn hắn. Hoặc cúi đầu, hoặc nghiêng đầu đi.
Bọn hắn. . .
Sợ hãi.
" Ta tới đây. . . Chỉ để hỏi ngươi một câu hỏi?" Chuyển Luân Vương chậm rãi nói, mặc kệ ai nghe ai nói hay không.
Hắn là Hoá Thần Cảnh.
Hắn có đặc quyền mà kẻ đứng trên đỉnh đại lục này có được.
Chỉ có hắn nói người khác nghe, không có người khác nói hắn nghe.
" Địa Cung đã tồn tại hơn tám trăm năm sau khi hoàng triều bị hủy diệt. . . Trong thời gian đó, đã có bốn vị Hoá Thần Cảnh của Địa Cung. . . Chết."
Giọng nói của Chuyển Luân Vương, lạnh lẽo mà khô khan.
Xung quanh trở nên vô cùng tĩnh mịch, dù cho có rất nhiều người, nhưng lại không ai dám ngăn cản lời nói của hắn.
" Các ngươi lấy đi thi thể của hai vị Hoá Thần Cảnh Địa Cung chúng ta. . . Ta muốn hỏi bây giờ nó đang ở đâu rồi?"
Đám cao tầng Nạp Lan gia tộc sắc mặt đại biến, cúi gằm mặt không nói một câu.
Chỉ cầu mong Chuyển Luân Vương không chú ý đến mình.
Chậm rãi tiến về phía một tên trưởng lão nòng cốt Nạp Lan gia tộc, Chuyển Luân Vương chậm rãi hỏi:
" Ngươi. . . Biết không?"
Tên trưởng lão đó không dám trả lời, còn không kịp cho hắn suy nghĩ, Chuyển Luân Vương chậm rãi đưa bàn tay chạm vào người tên trưởng lão đó.
Răng rắc. . .
Một bức băng điêu hình người được tạo ra.
Đám tộc nhân kinh hoảng, cơ thể bọn hắn run rẩy, nhưng lại không dám phát tiếng động gây sự chú ý.
Cái áp lực do Chuyển Luân Vương tạo ra, nghẹt thở như từng bước chờ