Đã 5 ngày, cuộc sống của tôi vẫn rất yên bình, vui vẻĐến ngày thứ 6 bỗng bên ngoài căn biệt thự rất là ồn ào. tôi mới thức dậy ghèn còn chen đầy mắt tay dụi lấy, miệng còn ngáp ra mở cửa Vừa khi mở cửa tôi lấy làm ngạt nhiên đám người này là ai đây, 1 đám người đứng đông trước cửa " Cho hỏi mọi người là ai "Tôi rụt rè hỏi " Chúng tôi là mạo hiểm nhân được thuê đến để tiêu diệt cô"Cái gì mà tiêu diệt chứ, nghe hoang đường vậy " Tiêu...tiêu diệt ... mọi người nói gì kì vậy "Tôi phát hoảng " Làng bên dưới đêm qua bị 1 con quoái vật tấn công bọn họ nói chính cô đã làm nên mới đến thuê bọn ta"Cái gì chứ đêm qua tôi đâu có đi ra khỏi phòng đâu, sao bọn họ lại gán cho tôi cái tội danh ấy chứ " Họ có chính mắt nhìn thấy kẻ tấn công không "Tôi bắt đầu trở nên sợ hãi cái áp lực chất vấn này khiến tôi rất ngột ngạt " Căn bản đều nói không thấy rõ nhưng ai cũng xác nhận đó chính là cô Lajsa"Vẻ mặt ai nấy đều hùng hổ máu chiến, tôi nhìn vào muốn khóc đến nơi Tại sao bọn họ lại khẳng định đó là tôi, sao bọn họ lại có thể chắc chắn 1 việc vô căn cứ vậy chứ, thật bất công " Mấy ..mấy anh hẳn hiểu nhầm rồi.. mấy anh hãy điều tra lại đi .... một kẻ như tôi sao có thể tấn công dân làng được" Tôi run đến muốn khóc, cố gắng thuyết phục họ tìm hiểu kĩ lại, rõ biết vô vọng nhưng cũng cố dùng chút sức nhỏ bé để vớt vát " Chính vì là cô nên chúng tôi mới có căn cứ để chắc chắn việc này tuy dân làng không ai thiệt mạng Nhưng bị thương khá nhiều , phải diệt trừ mầm mống như cô nếu không sau này lại để hậu hoạn, Chúng tôi cũng chỉ là kẻ làm thuê thôi dù có nói gì với chúng tôi cũng vô ích" Bọn họ hừng hực cảnh vệ, kẻ cầm kiếm người cầm trượng tất cả đều mang sát khíRốt cuộc mấy người này là ai chứ mạo hiểm nhân là ai " Mạo hiểm nhân là những người chuyên đi săn những tà linh xấu bọn họ rất mạnh người nên cẩn thận"Giọng nói của người bảo hộ lại văng vẳng trong đầu tôi Cơ mà tôi đâu làm hại ai cũng đâu phải ma nhân xấu " Bọn họ sẽ không tin lời người đâu, vì có quá nhiều nhân chứng chỉ tội người"Cái lý gì đây, sao chỉ nghe lời một phía cơ chứ, việc này thật quá bất công " Lời ma nhân dù nói ra bọn chúng cũng không tin, ma nhân, thú nhân , quỷ nhân thậm chí cả bán yêu cũng chỉ là món đồ chơi giải trí cho giới thượng lưu, bọn họ bị bắt số lớn bị giết một số ít biến thành nộ lệ làm việc không công, căn bản lời nói của người bây giờ không có trọng lượng"Tôi nghe xong thì thấy rất tức giận tôi tức giận sự ích kỉ, sự tham lam, sự khao khát, sự mù quoáng của con người, lòng tôi đau đáu cái xã hội đầy bất công. chẳng nơi nào chứa lấy sự công bằng, miệng luôn nói tới công lý , chính nghĩa nhưng lại quên hẳn đi sự công bằng , sự bình đẳng. cái thế giới không hề hoàn thiện từ lý tưởng sống cho tới cách sống " Trông ma nhân này yếu đuối thế này mà dân làng lại điều động nhiều mạo hiểm nhân vậy có lẽ hơi quá rồi " " Phải ra tay với một ma nhân nhỏ như vậy quả thực bọn ta không nỡ, nhưng để nhóc lại thì nguy hiểm quá, cho nên xin lỗi trước nhé bọn ta sẽ ra tay nhanh thôi "Dứt câu thanh kiếm của hắn liền lao về phía tôi, tôi sợ đến mức chôn chân 2 mắt nhắm chặt lại, tay ôm lấy đầu, chết lần nữa là hết đúng không Chờ 1 lúc lâu mà chưa cảm giác gì tôi mở mắt ra xem thử Là Miêu cô ấy dùng móng tay của mình để cản lưỡi kiếm móng tay sắc nhọn ấy là sao đây " Hoá ra là Miêu tộc muốn bảo vệ cô ta sao với sức ngươi e rằng ta phải xin lỗi rồi"Tên đang đánh đó tỏ ra chút kinh ngạt "Chị ... chị là Miêu tộc ư "Tôi ngạt nhiên" Sao thế không phải Lajsa biết lâu rồi sao, à mà cũng phải Lajsa bây giờ đâu phải là Lajsa, nếu là Lajsa thì bọn chúng không ai là đối thủ của cô ấy cả"Nghe câu tôi đứng thẫn người, ra việc này Miêu đã biết từ lâu, chỉ mình tôi là không biết gì thật chẳng xứng làm bạn bè"Còn thời gian tán gẫu à vậy bọn ta phải làm nhanh mà nhận thưởng rồi"-bạo phong kích-Hắn ta đay lên 1 từ rồi từ thanh kiếm hắn đang cầm trên tay bạo kích ra 1 lốc gió cuồn cuộn, tay hắn cầm chắc kiếm nhảy dựng đến chỗ Miêu quả chiêu đó rất mạnh nhưng cũng chẳng nề gì, Miêu nhanh chóng khép chéo 2 tay lại đỡ lấy đòn đó chân chùn nhẹ về sau một chút " Lajsa chạy đi "Miêu ngoảnh qua nhìn tôi cố sức hét lên Tôi sợ đến run bần bật mặt tái nghét, chân cũng chẳng lấy đâu ra sức để di chuyển nữa, đừ người đứng chôn chân tại đó " Chạy sao cái bộ dạng chết nhát đó chạy nổi sao "Một tên đứng ở ngoài thé ra lời chế diễu "Muốn chạy, đám bọn ta có tận 10 người, các người nghĩ là thoát nổi sao "Cái giọng the thé có phần khinh bỉ của tên đứng ngoài tay còn vuốt ve cái kiếm của mình, trông vẻ mặt rất độc ác Miêu không nghĩ ngợi liền hất tay mạnh , từ trong lòng bàn tay phát ra 1 nguồn sáng ném về phía bọn họ tạo ra 1 vụ nổ lớn ánh sáng từ vụ nổ phát ra đến chói mắt chớp thời cơ, miêu dùng thân thủ nhanh nhẹn của mình, lao tới ôm lấy tôi chạy khỏi đồi Chân hết tốc lực nhanh như gió chạy vun vút khỏi cánh đồi, ánh sáng tan hết đám mảo hiểm nhân không thấy người đâu thì tức giận, đuổi theo " Sao chị lại cứu em, em em chỉ là đồ nhát gan vô dụng, chị cứ để em lại đi bọn chúng chỉ muốn giết em thôi" Tôi ủ rủ cố lấy hết can đảm nói ra mấy lời đó, người được Miêu ôm ngang eo chạy sốc xuống núi " Lajsa là bạn của Miêu mà, là bạn thì không nên bỏ rơi nhau"Miêu mỉm cười vừa chạy thở vừa nói " Nhưng em..em không phải Lajsa... em ..em"Tôi bối rối chẳng dám nói ra sự thật, nếu nói ra tôi sợ, sợ sẽ mất đi người bạn này "Miêu không quan dù là Lajsa hay ai khác cũng được chúng ta vẫn là bạn mà phải không " Tôi nghe được câu này thì mừng đến muốn nhảy dựng lên cười rạng rỡ " Ừm đúng vậy chúng ta là bạn" "Từ khi có Lajsa làm bạn Miêu vui lắm được kết bạn là Miêu mãn nguyện rồi 'Vẻ mặt hạnh phúc của Miêu hiện rõ sự tiếc nuối giọng nói cũng trầm hẳn đi "Em cũng vậy được làm bạn với chị em rất vui"Tôi cười hạnh phúc đến híp cả hai mắt Nhìn ra con đường Miêu đang chạy, đó là đường xuống làng lần đầu tiên từ lúc tôi đến đây tôi chưa từng rời xa khỏi căn biệt thự đó, tôi sẽ đặt chân vào ngôi làng nhiều người sinh sống, chẳng biết họ là người hay quoái vật nốt, cơ mà nếu là quoái vật hẳn cũng đã bị đám người đang rượt đuổi tôi bắt nốt rồi " Qua khỏi làng này chúng ta sẽ thoát khỏi chúng, phía bên kia làng chính là vương quốc Akaylat bọn chúng không được phép đi qua đó " Miêu thở hồng hộc tay đã mệt vẫn ôm chắc lấy tôi mà chạy " Chị mệt thì cứ thả em xuống đi, em tự đi được mà "Tôi buồn phiền 2 hàng chân màu cau lại " Không sao đâu, còn chút nữa thôi mà, ra khỏi đây Miêu cùng Lajsa sẽ cũng nhau bắt cá, cũng nhau tổ chức tiệc nướng được chứ " Gương mặt miêu tái nhợt đi hẳn hơi thở cũng rất nặng nề gượng sức để nói Tôi bất gác túm phải thứ gì đó rất ướt, vội rụt tay lại đưa lên xem Chất lỏng ướt át một màu đỏ nhớt nhát, chính là máu máu đang không ngừng chảy ra từ cánh tay của Miêu, hẳn do đòn tấn công của tên kia gây nên Mặt tối xám nghét sợ đến nhói tim " Chị chị chảy máu rồi kìa "Tôi kinh hãi đến đỗi lắp bắt giọng cũng giảm hẳn âm lượng mắt không ngừng nhìn vào vết thương đang chảy máu ấy mà đau lòng "Không sao chút vết thương này Miêu