[Tính danh: Tokoyogi Masamune
Chủng tộc: Nhân loại/Ma Nữ
Trạng thái: Đang dị hóa (25%)
Chức danh: Bí thuật sư sơ cấp (Neophyte Occultist); Kẻ khế ước cùng Ma Quỷ (Devil Contractor); Ma thuật sư từ thời đại của Thần (Magus from Age of God); Thí Thần Giả (Campione)
Ma lực: S+
Sức mạnh: B+
Thể lực: B+
Linh hoạt: B+
Đặc tính/Kỹ năng: Mị hoặc (B), Anh Đảo chi vương (Monarch of the British Isle) (A), Niệm chú cao tốc (High-speed Incantation) (C); Ma thuật kháng tính (Magic Resistance) (A); Chế tạo vật phẩm (Item Construction) (A); Khống chế không gian (Space Manipulation) (A); Chế tạo xiềng xích (Chain Projection) (B); Kết giới ngục giam (Prison Barrier) (EX).
Quyền năng: [Ma Thuật Chi Vương] [Kẻ Xé Rách Không Gian]
Vũ khí: Dao găm Hoàng Kim – Erosion (bản thiếu) (không thể sử dụng); Excalibur Accolon]
Một lần nữa kiểm tra lại trạng thái của mình, thanh niên tóc đen chú ý thấy bảng thông tin lại có thêm thứ gì đó.
Hắn tặc lưỡi.
‘Tỷ lệ dị hóa đã lên đến 25% sao? Chắc vượt qua giới hạn tối thiểu nào đó nên mới có thể hiển thị?’
Thần thuật của Daoloth quả thật là vô cùng nguy hiểm… May mà hắn đã xử lý được gần hết các dục vọng của bản thân, nếu không kiểu gì lý trí của hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng không thể đảo ngược.
Nhưng cũng coi như là hắn đã vượt qua cột mốc đầu tiên… Sức chiến đấu của hắn bây giờ đang trong trạng thái hoàn hảo.
Không, thậm chí phải nói là còn mạnh hơn khi chiến đấu với Daoloth.
Dị hóa trong linh hồn tăng cao đồng nghĩa với việc hắn có thể sử dụng các Bí Thuật cao cấp hơn, kết hợp cùng với mười lăm năm lắng đọng kiến thức tại thế giới Type Moon…
Dù vẫn không thể chắc chắn sẽ chiến thắng khi gặp lại Daoloth, nhưng ít nhất sẽ không cần phải nhờ vào sự tự đại của đối thủ để chiến thắng.
“Masamune tiên sinh, ta có thể cảm nhận Dị Thần sắp hàng lâm, chúng ta phải bảo vệ dân chúng nơi đây!” Thấy Masamune đứng im trầm ngâm, Aisha kéo tay áo của hắn.
“Nếu ngài không muốn ra tay bảo vệ những con dân không thuộc về lãnh địa của mình thì ta có thể hiểu được. Nhưng mời ngài không cần ngăn cản hành động của ta! Ta sẽ đi chiến đấu với Dị Thần!”
Ánh mắt của tu nữ rất quật cường, nhưng trong lòng thì đang thấp thỏm.
Dù sao Aisha cũng không thực sự là một thiếu nữ mới chỉ có 17 tuổi - kinh nghiệm cùng kiến thức của nàng vẫn còn đó, nên tu nữ biết được hành động hiện tại của mình có phần giống như đang lợi dụng thanh niên tóc đen.
Hắn vừa tỏ tình với nàng không lâu trước đây, nàng bây giờ lại chủ động lao vào nguy hiểm…
“... Xin mời ngài không nên vì ta mà đi chiến đấu. Đây là trận chiến của ta.” Cuối cùng Aisha cũng không thể chịu được cảm giác khó chịu trong lòng, nhỏ giọng nói.
“Ngươi đang nghĩ linh tinh gì vậy?”
Masamune cảm thấy khó hiểu.
“Tốt nhất là ngươi ở đây, không đi đâu cả.”
“Ngài! Ngài muốn giam giữ ta sao?!”
“Không. Ngươi đi quá nguy hiểm, mình ta đi là được rồi.”
Thanh niên tóc đen đang rất hào hứng muốn thử nghiệm những Bí Thuật mới, làm sao lại có thể để Aisha nhìn thấy?
Nếu như là đã hoàn toàn chiếm hữu được cả linh hồn và thể xác của nàng thì cũng không sao, nhưng bây giờ tiến độ hoàn thành mới có 50%, hắn cũng không muốn bị trừ thêm điểm trong mắt tu nữ.
Lúc ở Thần Điện hắn đã làm rất, rất, rất nhiều ‘chiêu trò’ quá đáng, khiến Tà Thần thực tập sinh bây giờ nghĩ lại cũng thấy hơi ái ngại.
Dù tu nữ về sau cũng rất hưởng thụ là được.
Aisha hoàn toàn không biết đến những suy nghĩ trong đầu của Masamune, nàng chỉ phức tạp nhìn hắn.
Thiếu nữ biết rằng thực ra sức chiến đấu của nàng là thấp nhất trong các Thí Thần Giả - dù nhờ vào may mắn để có thể thành công chinh phạt một số Dị Thần, nhưng không ai biết được là bao giờ may mắn của nàng sẽ chấm dứt. ×— QUẢNG CÁO —
Không giống như Masamune, Luo Hao hay thậm chí Voban, nàng hoàn toàn là một người có cuộc sống bình thường, không hề biết đến chiến đấu trước khi gặp phải Dị Thần Persephone.
“Masamune tiên sinh, trận chiến này là vì ta muốn bảo vệ người dân nơi đây nên mới xảy ra, ta không thể để ngài chiến đấu một mình.”
“A? Vậy Aisha có thể đảm bảo sẽ giảm thiệt hại đến mức thấp nhất sao?” Masamune buồn cười nắm lấy tay của tu nữ.
Hắn vân vê đầu ngón tay của nàng, như đang chơi một trò chơi gì đó vô cùng thú vị.
Thanh niên tóc đen bắt đầu bật “chế độ lừa gạt”:
“Aisha hẳn cũng biết ta vốn là một tên Thần Linh, đúng không? Ta sẽ không bị ảnh hưởng bởi dòng máu hiếu chiến của Thí Thần Giả, mà Dị Thần cũng sẽ không cảm thấy muốn chiến đấu với ta ngay khi mới gặp. Có lẽ chúng ta có thể giải quyết được trong hoà bình…”
Lời này của hắn đương nhiên là giả, nhưng cũng có vài yếu tố của sự thật.
Phản ứng của Baphomet cùng Merlin lúc trước khiến hắn suy đoán có lẽ trên thân mình có đặc tính gì đó rất dễ bị hiểu nhầm thành Thần Linh.
Đồng thời, hắn cũng chưa bao giờ bị ảnh hưởng bởi dục vọng chiến đấu của Thí Thần Giả khi gặp phải Dị Thần.
“Nếu gặp phải Aisha, Dị Thần chắc chắn sẽ trở nên hiếu chiến, nếu như chiến đấu trong tòa thành này thì sẽ có bao nhiêu người sống sót đây?”
Phu Nhân Aisha đã bị thuyết phục, nhưng cảm giác áy náy cùng cảm động trong lòng ngày càng gia tăng. Tu nữ chỉ có thể để mặc hắn tiếp tục nghịch ngón tay của mình, cúi sâu người:
“Cảm ơn ngài, Masamune tiên sinh. Aisha không biết phải làm thế nào để cảm ơn ngài…”
“Rất dễ a.” Bàn tay của Masamune mở ra, đưa mu bàn tay của tu nữ lên miệng. Cảm giác ướt át truyền đến thần kinh của Aisha, khiến cả người nàng như có dòng điện chạy qua.
“Ngươi chỉ cần như công chúa, nằm trên giường chờ ta trở về là được.”
“... Xin ngài bảo trọng.”
Thái độ của tu nữ cơ bản chính là ngầm đồng ý.
Thanh niên tóc đen cũng không nhân cơ hội này tiếp tục để trêu đùa Aisha. Hắn một lần nữa hôn lên mu bàn tay của nàng, sau đó bước vào trong ma pháp trận biến mất.
Trong căn nhà gỗ trống rỗng, Phu Nhân Aisha ôm bàn tay vào ngực, bắt đầu cầu nguyện.
Nhưng lần này,