“Xuyên Tâm Tiễn”
Như đã từng đề cập qua thì mắt bạch tuộc có khả năng nhìn và phân biệt màu sắc cực kỳ tốt trong môi trường thiếu sáng dưới mặt nước, nên việc Tiêu Thiên bắn ra một mũi tên bọc trong hai loại dị hỏa một trắng - một xanh, sau đuôi lại kéo dài một đường bong bóng như ngư lôi vô cùng nổi bật thẳng về phía mắt nó chắc chắn sẽ không thể nào tránh được bị bạch tuộc lớn phát hiện.
Nhưng mà, phát hiện rồi thì sao chứ? Cả tám chiếc xúc tu đều đang bị Mỹ Đỗ Toa cột chặt và kéo căng, trong bối cảnh thân thể nó quá lớn còn mũi tên kia lại quá nhanh, bạch tuộc lớn có cơ hội, thậm chí… có khả năng tránh được cú này sao? - Đáp án đương nhiên là không thể!
Mà đã không thể tránh né thì như một lẽ dĩ nhiên, phòng ngự sẽ là phương án cuối cùng và duy nhất có thể được đưa ra lúc này.
Đáng tiếc, nên nhớ rằng đấu kỹ Tiêu Thiên sử dụng lần này, trước khi quay đầu bơi thẳng lên trên mặt nước, gọi Xuyên Tâm Tiễn!
Như thế nào là Xuyên Tâm Tiễn!? - Chính là mũi tên đi xuyên qua hồng tâm chứ sao!
Bằng cách bắn ra một mũi tên có độ xoáy lớn, kết hợp với lực đẩy cực mạnh của hai loại dị hỏa từ Hệ Thống khiến tốc độ, biên độ và cường độ xoay tròn càng lúc càng lớn hơn theo quãng đường đã đi qua, để đến khi nó trúng vào bạch tuộc lớn, thì…
Bụp! Ầm!
Gréccc!!!
...không một thủ đoạn phòng ngự nào có thể ngăn nổi mũi tên này xoắn lút cán vào bên trong hồng tâm đã được ngắm đến và nổ tung cả.
Một lần nữa nhắc lại rằng mắt bạch tuộc rất sáng, đồng nghĩa với số lượng dây thần kinh tập trung tại đây là vô cùng lớn. Hiện tại nó không chỉ bị trúng tên, mà còn phải chịu sức công phá từ vụ nổ dị hỏa cực kỳ kinh khủng sau đó nữa.
Khỏi nói cũng biết con bạch tuộc này đang đau đớn đến mức độ nào a!
Mà đã đau đớn và sợ hãi thì phản ứng bản năng của bạch tuộc chắc chắn sẽ là…
Phùùùùù…
Ọc! Ọc! Ọc! Ọc! Ọc!
...phun mực rồi chạy.
Đoán trước được chuyện này sẽ xảy ra nên ngay sau khi bắn ra Xuyên Tâm Tiễn của mình, Tiêu Thiên đã sớm quay đầu bơi thẳng lên phía mặt nước, dưới sự hỗ trợ lực đẩy của Hệ Thống phun ra từ… hai chân hắn rồi.
Rào! Ào! Ào! Ào!
“Nó trọng thương rồi, ra thêm chút sức kéo nó lên không luôn đi, Mỹ Đỗ Toa!”
“Ngươi… nói thì… dễ lắm!”
Khá bất ngờ khi thấy Tiêu Thiên bỗng nhiên trồi lên mặt nước và la lớn, nhưng rất nhanh Mỹ Đỗ Toa liền hiểu được ý hắn, đơn giản là bởi chính nàng cũng đã cảm nhận được sự yếu đi trong cách đối phương kháng cự rồi.
“Aaaaa…”
Trời thì đêm, trăng thì xa vốn đã tối om om, hiện tại còn bị con bạch tuộc lớn này phun ra đại lượng mực đen càng làm cho nguyên một vùng biển trở nên thiếu sáng hơn bao giờ.
Tuy nhiên, điều đó bây giờ không còn quan trọng nữa. × — QUẢNG CÁO —
Bởi vì hành động bản năng của bạch tuộc lớn đã khiến nó đánh mất hoàn toàn cái nhịp hít thở cần thiết để duy trì thế “kéo co” cân bằng với Mỹ Đỗ Toa, kết hợp với việc người sau bất chấp lực bài xích trên vai mình cũng muốn bùng nổ ra thêm sức mạnh theo lời kêu gọi từ Tiêu Thiên, thì… chuyện gì phải đến cuối cùng cũng đến.
Rào! Ào! Ào! Ào! Ào! Ào!
Bạch tuộc lên bờ rồi! Mà còn bằng tư thế chổng ngược bốn chân… à, chính xác là tám chân lên trời vô cùng khó coi ấy!
“Giữ nó như thế! Giữ nó như thế cho ta!”
Vừa gào lên hai tiếng điên cuồng, Tiêu Thiên vừa dùng tốc độ nhanh nhất của mình bay từ mặt biển lên bầu trời, để rồi trước ánh mắt không thể tin của Mỹ Đỗ Toa, hắn một lần nữa kéo cung bắn ra ba mũi tên…
“Tiên - Kình Lôi”
Tạch! Rẹt! Rẹt! Rẹt!
...chớp nháy lôi điện thẳng về phía phần miệng vẫn còn vương đầy những mực đen của bạch tuộc lớn, sau đó cứ thế một đường thẳng tắp… chui tọt vào bên trong.
Để cho rõ ràng thì Kình Lôi vốn chỉ là một loại đấu kỹ bắn Lôi Tiễn đơn giản, còn Ma - Kình Lôi là phiên bản tăng cường sức công phá bằng cách tăng Cường độ dòng điện(A - Ampe). Trong khi đó, Tiên - Kình Lôi lại ưu tiên tăng Hiệu điện thế(V - Vôn) để cường hóa khả năng gây tê nạn nhân.
Như vậy, không khó để nhận ra mục đích của Tiêu Thiên khi một lần duy nhất bắn ra tận ba mũi Tiên - Kình Lôi đơn giản chính là để làm tê liệt phần cơ xung quanh vùng miệng bạch tuộc lớn, qua đó tránh đi việc thân thể nhỏ bé của hắn bị co bóp khi cố gắng chui qua khu vực này.
“Tên điên này… hừ!” - Mặc dù bực tức cách làm việc điên rồ của Tiêu Thiên, nhưng Mỹ Đỗ Toa cũng chẳng thể làm gì hơn là cắn răng níu lấy con bạch tuộc nặng hàng chục tấn lơ lửng trên bầu trời và chờ đợi.
Biết rằng đi tranh đoạt dị hỏa là sẽ phải gặp khó khăn, nhưng đến mức độ này thì thực sự là nằm ngoài dự kiến của nữ vương bệ hạ lắm rồi.