“Chuyển hướng mười một giờ, chúng ta tăng tốc thôi, Mỹ Đỗ Toa!”
Bùng! Vù!
Một lần nữa hóa thân thành trạng thái Super Saiyan Blue dưới sự bao phủ của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Tiêu Thiên cứ thế cõng theo Mộc Ánh Tuyết lao nhanh về phía trước và biến mất sau lớp “sương mù” màu vàng thẫm của Huyền Hoàng Chi Khí.
“Nói đi liền đi không thèm quan tâm người khác, đồ cái thứ… Này, đợi ta!”
Vù!
“...”
Quãng đường(S) ngắn lại còn một nửa, tốc độ(v) tăng lên gấp mười lần đương nhiên sẽ kéo theo hệ quả là thời gian(t) rút ngắn lại. Và một rút ngắn này chính là từ trên dưới một ngày đêm như tính toán trước đó, giảm xuống chỉ còn vẻn vẹn… một giờ.
“Dừng!”
Soạttttt…
Xẹttttt…
Vù! Vù!
Nương theo hiệu lệnh dừng lại và âm thanh vật nặng trượt trên mặt đất để lại hai vệt dài phía sau, Tiêu Thiên và Mỹ Đỗ Toa đồng loạt mỗi người nhảy sang một hướng khác nhau để cùng lúc tránh khỏi hai tiểu hỏa cầu bất thình lình xuất hiện từ sau lớp sương mù Huyền Hoàng Chi Khí nhắm thẳng vào đầu hai người.
Bị tấn công bất ngờ nhưng Mỹ Đỗ Toa và Tiêu Thiên đều không tức giận hay kinh ngạc, mà thay vào đó, là sự vui mừng hiện rõ trên nét mặt cả hai người. Bởi vì…
“Là Huyền Hoàng Viêm!”
“Cuối cùng cũng tìm được ngươi!”
...bọn họ tìm thấy thứ muốn tìm rồi.
Không sai! Thủ phạm ra tay đánh lén hai người chính là Huyền Hoàng Viêm, ngọn dị hỏa được sinh ra ngay bên trong cái bể Huyền Hoàng Chi Khí khổng lồ nằm ngay dưới lòng đất đại đảo ở trung tâm Cửu Sát Chi Địa.
Vấn đề là tìm được rồi, nhưng với trạng thái của bản thân hắn hiện tại thì dù có được Hệ Thống bảo kê Tiêu Thiên cũng không thể cứ thế đối cứng với một ngọn dị hỏa hoang dã được.
Cho nên…
“Ta làm mồi nhử, ngươi ở đằng sau công kích, chờ nó suy yếu ta tới thu phục, mỗi người mỗi việc, được không?”
“Thành giao!”
...cùng Mỹ Đỗ Toa họp bàn chiến thuật chiến lược cực nhanh, hai người nhanh chóng bắt tay vào lo phần công tác của chính mình.
“Kim Xà Bộ”
Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Ầm! Ầm! Ầm!
Sử dụng đấu kỹ được [ Kế Thừa ] từ Medusa, Tiêu Thiên cứ thế di chuyển cực nhanh theo hình chữ Z, mỗi lần đều hiểm lại càng hiểm tránh né các tiểu hỏa cầu do Huyền Hoàng Viêm bắn về phía hắn.
Cùng lúc đó ở hướng ngược lại, Mỹ Đỗ Toa cũng chưa quên nhiệm vụ của mình.
“Đại Xà Thôn Phệ”
Gràooo!!!
Theo tiếng hét lớn từ nữ vương bệ hạ, một đầu đại xà cứ thế hiện lên trong hư không ngửa đầu gầm lên một tiếng, sau đó há rộng cái miệng khổng lồ của nó cắn mạnh về phía hỏa chủng đang lơ lửng trên không của Huyền Hoàng Viêm.
Ầm! Uỳnh! Uỳnh! Vù! Vù!
Va chạm xuất hiện khiến nổ lớn xảy ra, theo sau bởi rung chuyển và phong bạo dữ dội đến mức không gian trong hang động đều khẽ gãy vỡ ra những mảng đen loạn lưu, nhưng rất nhanh liền được chữa trị.
“Một chiêu này của ta đã dùng mười thành đấu khí nhưng đều không làm nó suy suyển mảy may. Xem ra lần này lại phải khổ chiến rồi.”
“Cũng không hẳn là không suy suyển đâu.” - Vừa cắm đầu cắm cổ chạy, Tiêu Thiên vừa la lớn đáp lời: “Ngươi cảm nhận kỹ dòng chảy của Huyền Hoàng Chi Khí đi!”
“Cảm nhận… thì ra là thế!” - Vừa được nhắc nhở, Mỹ Đỗ Toa lập tức hiểu được ngọn ngành.
Hóa ra không phải là Huyền Hoàng Viêm mạnh tới mức không thèm nhìn công kích toàn lực từ một Đấu Hoàng đỉnh phong, mà chính xác là… nó không cần nhìn, bởi vì mọi hao tổn nó phải gánh chịu đều sẽ gần như ngay lập tức được bù đầy bởi Huyền Hoàng Chi Khí xung quanh.
Đừng quên, Huyền Hoàng Viêm vốn chính là Huyền Hoàng Chi Khí trải qua ngàn năm lắng đọng ngưng tụ thành. Hay nói cách khác, dù hiện tại chúng đã có hai hình thái hoàn toàn khác nhau, nhưng về bản chất lại vẫn chỉ là một mà thôi.
“Nó như vậy rồi chúng ta đánh thế nào nữa!?”
Quân ta có lợi thế nhân số và trí khôn, nhưng đối phương lại… bất tử, theo một cách nào đó. Trong lúc nhất thời, Mỹ Đỗ Toa thực sự là nghĩ không ra cách có thể giúp nàng và Tiêu Thiên vươn lên chiếm thượng phong trong trận chiến này.
“Tạm thời vừa đánh vừa lui với nó để ta nghĩ cách.” - Tiêu Thiên cũng không có cách, cho nên hắn phải tìm người có cách để hỏi: “Hệ Thống, nhanh hộ giá!”
“Tích… nói lại bảo người ta nói nhiều, nhưng mà sự thật là riết rồi chuyện quái gì cũng phải đến tay bản Hệ Thống.”
“Ta…”
Đang lúc Tiêu Thiên muốn phản bác gì đó, thì…
Vù!
…“hắn” bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ và lao thẳng về phía… Mỹ Đỗ Toa một cách vô cùng mất tự chủ.
Phải! Là Tiêu Thiên lao nhanh về phía Mỹ Đỗ Toa, nhưng bản thân hắn lại không rõ, không hiểu và hoàn toàn không muốn làm điều này đấy.
“Ngươi làm gì đó? Sao lại chạy về phía ta!?” - Không rõ lắm Tiêu Thiên muốn làm gì, nhưng xuất phát từ sự quen thuộc cùng tin tưởng giữa hai người với nhau nên Mỹ Đỗ Toa cũng không chạy hay đánh trả, chỉ liên tục lớn