“Cô chắc là bị trọng thương rồi Thánh nhân! Rơi vào một tình huống đáng tiếc như thế chỉ từ một cú tấn công, một con người yếu đuối như cô làm sao mà đủ sức được!”
Đang bế Lilixira, Beelzebub cười hả hê khi bay trong màn sương.
Dĩ nhiên cô ta đã tự 〖Hồi sức tăng cường〗 lên bản thân, nhưng vết cào sâu từ 〖Vuốt không gian〗 của Irushia vẫn khiến cô không thể nhấc vai trái lên nổi.
Chân cũng không thể cử động linh hoạt, có thể là do vết thương còn lại ở thắt lưng.
Cô ta cần phải liên lạc với Ool, người sở hữu năng lực chữa trị 〖Tái thiết〗.
“Nhưng mà… Cho dù là tham gia với những người khác hay thám thính địa hình, chẳng phải rắc rối ở chỗ là cô không thể thấy gì ngoài việc dựa vào mắt của tôi đúng chứ? Không thể cho là tôi bất tài được.”
“Đúng, ngươi rất hữu dụng.
Nếu không là ta đã chiếm lấy 〖Cõi súc sinh〗 và tìm con quái khác để thay thế rồi.”
“Há! Nói thẳng ra luôn vậy! Ồ, Ool ở gần đây!”
Beelzebub lướt xuống.
“...Đồng thời gọi Aruane và Howgrey quay trở về.
Alexio đã chết rồi đúng không?”
“Tôi chỉ có thể quan sát từ xa, nhưng phải.
Hai người bọn chúng đã thoát khỏi Aruane, nhưng một tên bị tóm chắc rồi.
Đúng theo ý của cô.
Tôi cứ nghĩ ả sẽ gϊếŧ chúng chứ.
Có chuyện gì với con nhãi đó thế, ả siêng năng hơn tôi tưởng.”
Nhờ vào 〖Ánh mắt thân thích〗 của Beelzebub, Lilixira nắm bắt được tổng thể tình hình ở vùng đất phủ sương này.
Cuộc đọ sức giữa Howgrey và Volk, Alexio hy sinh và Aruane đang truy bắt một trong những quái thú của Irushia đều được xác nhận.
Sử dụng và bỏ mặc con át chủ bài Eldia quá sớm là để có thể thu phục một quân cờ mạnh mẽ khác.
Một con cờ gây tác động rất lớn lên tâm lý của Irushia, đối thủ có chỉ số áp đảo…
Những gì Lilixira phải làm là biến một trong những đồng đội của Irushia trở thành 〖Chư hầu thánh linh〗.
Để liên kết với một 〖Chư hầu thánh linh〗 mới, cô ta cần phải hủy bỏ điểm kinh nghiệm nhận được từ cái chết của đối tượng.
Nghĩa là cô ta cần phải có mặt khi một quái thú chết đi.
Do đó thay vì gϊếŧ chết đồng đội của Irushia, ưu tiên là bắt sống họ.
“Hai tên đã trốn thoát… Ta muốn gϊếŧ hết bọn chúng nếu đã bắt được một tên, nhưng nghĩ lại cho chúng sống để làm 〖Chư hầu thánh linh〗 dự phòng mỗi khi một kẻ mới bị tiêu diệt.
Nhưng ma lực tiêu hao để trói buộc một linh hồn mới không hề nhỏ, cho nên có vẻ không thực tế lắm.”
“Oh oh, nhà lãnh tụ vĩ đại của chúng ta thật sự đang có vài âm mưu thâm độc.
Con người thường cho rằng quái thú là loài xấu xa, phải không? Cái kiểu định kiến nhảm nhí gì thế? Ở Đại thung lũng nơi tôi sinh ra, chẳng có ai thủ đoạn cỡ như cô cả, hiểu chứ? Nếu họ đói thì cứ ăn, buồn ngủ thì cứ nằm phơi dưới nắng.
Họ là những tên vô lại đáng yêu.”
Beelzebub bày tỏ với vẻ kinh ngạc.
“...Đoàn hộ tống Ool hiện tại thế nào?”
Lilixira hỏi cộc lốc.
“Aah? Chẳng có gì thay đổi từ lúc cô chọn người đó.
Với lại… chúng ta tới nơi rồi.”
Beelzebub đáp xuống đất.
Trước mặt hắn, bên cạnh một con ruồi thân cận của hắn là Kỵ sĩ thánh Alphiss và tái tạo nhân Ool đang cưỡi chung một con rồng.
Trông thấy Lilixira, Alphiss tỏ ra nhẹ nhõm.
“Ngài Lilixira, vết thương đó…!”
Alphiss gọi.
“Miễn là tôi chưa chết thì không