Nhìn biểu tình không cam lòng kia Ngự Thiên Dung, môi đỏ mọng nhếch lên, Bùi Nhược Thần nhẹ nhàng nở nụ cười.
Nụ cười kia, như mây đen tan hết, ánh sáng mặt trời hiện ra, sáng lạn như hoa, “Đừng nóng giận, nể tình ngươi nghiêm túc và sảng khoái như vậy, ta sẽ nói cho ngươi một việc.
Bất quá, ngươi phải cho ta ba viên Thành Tâm Hoàn, mặt khác, trong vòng hai năm, làm cho Độc Quái lại phối chế thêm hai mươi viên Thành Tâm Hoàn nữa cho ta.
”
“Uy, sao ngươi không đi cướp luôn đi!” Ngự Thiên Dung càng nghe càng căm tức, lúc trước Độc Quái từng nói với nàng, để làm cho nàng mười viên đó, hắn phải dùng đến một năm mới thu thập đủ dược liệu, đến lúc phối chế còn phải thêm một nữa, hơn nữa, có vài loại dược liệu không phải lúc nào cũng có thể có.
Bùi Nhược Thần bỗng nhiên đưa tay vuốt vuốt đầu Ngự Thiên Dung, cười nói: “Ta luyến tiếc cướp của ngươi a, nhưng mà, con người của ta, không quen bỗng dưng giúp đỡ, cho nên đành phải tìm chút điều kiện để trao đổi.
Với lại, ngươi quên, lần trước ngươi nhờ ta bảo quản tranh, thêm một lần đi cứu tên tiểu quỷ Duệ Nhi, thuận tiện cứu luôn ngươi, mấy lần đó ta còn chưa thu phí nha, hiện tại là tính một lượt đó a! Nếu chia ra, tuyệt không tính nhiều a!”
Ngự Thiên Dung tức giận phủi tay hắn, “Ngươi quả thực còn vô lại hơn cả vô lại!”
“A… Thật không, nếu có thể được đến thứ mình muốn, vô lại một chút cũng đâu co sao?” Vẫn tốt so với mất đi thứ mình muốn.
“Ngươi ——” Ngự Thiên Dung nghiến răng nghiến lợi, lại không thể nề hà, “Hừ, vậy ngươi nói là chuyện gì trước đi, ta cũng phải cân nhắc xem thứ đó có đáng giá hay không!”
“Tuyệt đối có giá trị!” Bùi Nhược Thần cong cong khóe môi, từng chữ từng nói: “Ngươi không phải vẫn muốn biết ai là Hồng Nhan Tôn Chủ sao?”
Ôi chao? “Ngươi biết?”
“Đương nhiên, bằng không, làm thế nào ra điều kiện với ngươi? Tin tức này, đủ phân lượng đi!”
“Là ai?”
Bùi Nhược Thần cười cười, “Ngươi nghĩ là ai?”
Ngự Thiên Dung trợn trắng mắt, “Ta nếu biết thì có còn cần chịu ngươi uy hiếp sao?”
“Sai, phải gọi là giao dịch!” Bùi Nhược Thần nhìn nàng, chậm rãi nói: “Nàng và ngươi có quan hệ huyết thống!”
Ôi chao? Huyết thống —— chẳng lẽ là…
“Đúng vậy, chính là người được sủng ái nhất trong cung – Liên quý phi.
” Bùi Nhược Thần tinh tế đánh giá biểu tình của Ngự Thiên Dung, phát hiện nàng chỉ kinh ngạc, nhưng không thương tâm, không khỏi tò mò hỏi, “Thế nào, ngươi không khổ sở?”
Ngự Thiên Dung khó hiểu nhìn hắn, hỏi lại, “Ta vì sao phải khổ sở?”
“Nàng là tỷ tỷ của ngươi.
”
Ngự Thiên Dung xuy cười một tiếng, “Tỷ tỷ? Lần trước ngươi không phải nói nàng không phải tỷ tỷ ruột của ta sao?”
“Nhưng chung quy vẫn có quan hệ huyết thống.
”
“Hứ, cha mẹ sinh con trời sinh tính, huống hồ ta và nàng lại là cùng cha khác mẹ, lại sinh ra trong nhà quyền quý, lục đục với nhau không phải thực bình thường sao! Vì nàng mà thương tâm? Ta ngu ngốc a!”
Đúng vậy, đúng là ngu ngốc, ngươi tin tưởng huyết thống nhưng đối phương lại ra tay không lưu tình chút nào, ngươi chính là một tên ngốc! A… Đến nàng mà cũng có thể nói toạc ra đạo lý đơn giản như thế, vì sao chính mình khi đó