Khi Bùi Nhược Thần đang trên đường chạy tới Hàn Băng Cốc, thì ở trong Hàn Băng Cốc, Đàm đại thiếu phu nhân thấy Phượng Hoa và Ngự Thiên Dung tu luyện đến mất ăn mất ngủ, trợn tròn cả mắt, hai người này đúng là trời sinh một đôi a!
“Đại tẩu, tẩu đứng ngây ngốc ở đó làm gì vậy?”
“À, không có gì, chỉ là tò mò thôi.
Ta cứ nghĩ, chỉ nam nhân mới cảm thấy hứng thú với thứ đả đả sát sát gì đó, không ngờ một nữ tử như Ngự phu nhân cũng si mê võ học như thế! Ai… thật sự là khó hiểu a!”
Đàm tam thiếu bĩu môi, có chút khinh thường nói, “Đại tẩu, tẩu cho là ai cũng giống tẩu, chỉ thích ở nhà giúp chồng dạy con sao?”
“Hừ, nữ tử người nào không phải như thế, với lại, tìm một nam nhân tốt, sống hạnh phúc mỗi ngày đến suốt đời mới là không uổng công kiếp này a!”
“Hứ, chỉ có tẩu mới nghĩ như vậy!”
Đàm đại thiếu phu nhân bất mãn nhìn chú em nhà mình, “Hừ, vậy đệ đi hỏi tiểu muội nhà ta đi, để xem muội ấy có nghĩ như vậy hay không!”
“Nha đầu kia? Ha ha… Đại tẩu, đệ hình như nghe được tiếng gió, nói là nàng ấy muốn cưới một sườn phu? Đối tượng còn là khách quý nhà chúng ta a!”
“Khụ khụ, này… Hoàn toàn là hiểu lầm, chúng ta là vì thử Ngự phu nhân mới định đi ra kế sách này a, tâm tư của tiểu muội đối với đệ làm sao thay đổi a!”
Đàm tam thiếu hừ nhẹ một tiếng, “Đừng hồ lộng đệ, đệ sớm biết nàng ấy muốn cưới sườn phu, chính nàng cũng đã nói với đệ rồi, đại tẩu cần gì an ủi đệ!”
Đàm đại thiếu phu nhân đỏ mặt lên, xấu hổ nhìn chú em nhà mình, “Tam đệ, muội muội cũng là có khổ trung, đệ đừng trách nàng ấy, Hàn gia chúng ta —— “
“Ta biết, huyết mạch Hàn gia không nhiều lắm, đệ đệ kia của tẩu lại không quá thành tài, cần Hàn nha đầu tìm vài người để cùng nhau quản lý Hàn Băng Cốc!”
“Tam đệ…” Đàm đại thiếu phu nhân có chút đồng tình nhìn hắn, hoàn cảnh của muội muội, mọi người đều biết, Tam đệ nói vậy cũng đã sớm hiểu được, cho nên vẫn chưa chịu tới cửa cầu hôn?
Đàm tam thiếu liếc nhìn đại tẩu nhà mình một cái, trong lòng thở dài, xoay người rời đi.
Hắn tha thiết muốn được giống như hai vị khách trong tòa viện kia, có đôi có cặp, trong mắt chỉ có đối phương tồn tại, không hề có bóng hình nào khác.
Hộ Quốc tướng quân có quyền thế, đối đãi với nàng ta cũng là ưu ái có thêm, nhưng trong mắt nàng lại không có bóng dáng Hộ Quốc tướng quân, chỉ có mỗi thân ảnh của Phượng Hoa.
Nếu Hàn nha đầu cũng đối với hắn như thế, hắn sẽ vui vẻ biết bao!
“Ai da, tam thiếu a, làm sao vậy, thoạt nhìn không mấy vui vẻ.
Nếu không, chúng ta cùng nhau đi dạo một chút đi!” Phượng Hoa từ trong phòng đi ra, chuẩn bị đi tìm con mồi trở về để tẩm bổ cho Ngự Thiên Dung.
Đàm tam thiếu thấy ánh mắt hắn như đang lóe sáng, lập tức cười khẩy nói: “Đi dạo một chút? Ngươi là muốn kéo ta đi sát sinh chứ gì?”
“Hắc hắc, cư nhiên biết a, vậy thì dẫn đường đi, dù sao ta thấy ngươi cũng rảnh rỗi lắm.” Phượng Hoa cũng không quản hắn có đồng ý hay không, nhanh chóng lôi kéo hắn cùng đi.
Tất cả đều vì con mồi trên Tuyết Sơn không nhiều lắm a!
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Phượng Hoa, ánh mắt Đàm tam thiếu chợt lóe, “Phượng công tử, ngươi đối đãi với nàng thật dụng tâm.”
“Ai a? Phu nhân nha, đương nhiên rồi, nàng chính là nữ nhân mà ta nhìn trúng a!”
“Nếu nữ nhân mà ta nhìn trúng cũng giống Ngự phu nhân của ngươi, trong lòng chỉ có ta thì tốt rồi!”
Phượng Hoa bõng dừng chân, nghiêng đầu nhìn Đàm tam thiếu, “Phu nhân của ta không giống như ngươi nghĩ đâu.
Người thích nàng không chỉ có một mình, còn có người khác nữa.”
“Vậy thì có sao, trong lòng nàng cũng chỉ có ngươi, như vậy không đủ rồi sao?”
“Sai, thứ nhất, người trong lòng phu nhân không phải ta.” Phượng Hoa giương mắt nhìn xa xa, ở một nơi rất xa rất xa, có một nam nhân, hắn chiếm được tình yêu say đắm của phu nhân, nhưng hắn lại phản bội phu nhân…
Đàm tam thiếu kinh ngạc nhìn Phượng Hoa, “Chẳng lẽ người quan trọng nhất trong lòng Ngự phu nhân không phải ngươi sao?”
“Lời này càng sai rồi.
Người trọng yếu nhất trong lòng phu nhân hẳn là thiếu gia, phu nhân nhà ta còn có một đứa con trai bảy tuổi a!”
Phanh ——
Đàm tam thiếu lảo đảo, ngã vào một thân cây, “Khỉ thật! Đau chết mất!”
“Ha ha, Đàm tam thiếu không cần kích động, phu nhân có nỗi khổ riêng của mình.
Lúc phu nhân nửa chết nửa sống, từng được người khác cứu, khi đó, ta còn chưa đến bên cạnh nàng, cũng không biết nàng.
Khi phu nhân và người kia ở chung, ta còn không biết đang tiêu dao ở góc nào đâu! Sau này, cũng là bị một người thuê đến bảo hộ phu nhân…”
“Các ngươi —— “
“Thích một người làm sao có thể lựa chọn thời gian, địa điểm hoặc là điều kiện? Ta coi trọng nàng vì nàng chính là nàng, ta có thể yêu nàng, người khác đương nhiên cũng có thể.
Phu nhân có thể bị tình yêu của ta đả động, đương nhiên cũng có thể bị người khác đả động.
Cho nên, ta nghĩ, chỉ cần trong lòng nàng có ta tồn tại là tốt rồi!”
Đàm tam thiếu ngạc nhiên nhìn hắn, người này, mới đầu còn tưởng rằng là một nam nhân thập phần bá đạo, không ngờ hóa ra lại khoan dung ngoài ý muốn a!
“Hừ hừ, bất quá, phu nhân muốn chọn nam nhân khác, cũng phải được ta tán thành mới được, nếu chọn người nào ta không vừa mắt, ta sẽ cho đối phương một, đảm bảo tuyệt tử tuyệt tôn!”
Ngạch! Hắn thu hồi suy nghĩa vừa rồi! Đàm tam thiếu than nhẹ một tiếng, chung quy không phải cùng loại người, ý tưởng khác biệt một trời một vực.
Bỗng nhiên, Phượng Hoa vỗ vỗ vai hắn, “Tam thiếu, nếu ngươi thật sự thích người đó, vì sao không tính toán cho nàng nhiều một chút a? Chẳng lẽ, nhất định phải độc chiếm nàng mới có thể biểu hiện tình yêu của các ngươi mới là tốt nhất sao?”
Đàm tam thiếu chấn động, tính toán vì nàng nhiều một chút sao? Hắn tuy biết tình cảnh của nàng, nhưng vẫn không mở miệng đề cập nửa câu, chỉ nằng nặc yêu cầu nàng hồi báo tình yêu của mình… Là hắn rất ích kỷ sao?
“Suỵt, phía trước hình như có cái gì —— “
Hai cái đầu lặng lẽ nhìn xung quanh.
Khi Đàm tam thiếu vừa thấy rõ con vật phía trước, trong lòng thầm mắng ông trời không có mắt, hắn đi lên đây bao nhiêu lần đều không gặp được con hươu nào nhiều thịt như vậy, sao mới đi theo người này đến liền thấy được?
Phượng Hoa quan sát thấy con hươu béo tốt cực kì, trên lưng màu rám nắng, dưới bụng trắng phao, hai mắt hắn như muốn phát sáng.
Con mồi này thật lốn nha, đủ cho phu