“Ha ha, Phượng Hoa, ngươi bây giờ chẳng phải nhân họa đắc phúc đó sao, ta thấy ngươi cũng có tiến bộ không nhỏ a!”
Phượng Hoa hừ lạnh một tiếng, không muốn quan tâm tới Bùi Nhược Thần.
Thực rõ ràng, tên này đang châm chọc mình không có vận may bằng hắn! Tên vô lương tâm này đúng là có khiếu chọc cho người ta tức chết mà! Phượng Hoa cho tới nay đều muốn vượt qua hắn, lại luôn kém một bậc, nay còn không chỉ một bậc đâu, thứ duy nhất đáng giá kiêu ngạo chính là tiếng đàn của mình có thể khắc chế Ma Âm của hắn, đáng tiếc, ông trời chỉ chịu dạy cho hắn mỗi chiêu đó thôi!
Buồn bực! Phượng Hoa càng nghĩ càng buồn bực!
“Uy, Phượng Hoa, ta đã gặp Liễu Quân Thư!” Bùi Nhược Thần bỗng nhiên lạnh nhạt ném qua một câu.
Phượng Hoa chấn động, khó có thể tin nhìn Bùi Nhược Thần, “Ngươi làm thế nào điều tra được?”
“Vô nghĩa, đương nhiên là cho người điều tra!” Bùi Nhược Thần không mấy lắm để ý nói, hắn đã từng nói, trước kia không điều tra Phượng Hoa là vì khi hắn xem Phượng Hoa là đồng bọn đáng giá thưởng thức, chứ không phải vì điều tra không được..
Phượng Hoa cuối cùng nhận mệnh thở dài, “Quên đi, ván cờ này, ngươi thắng! Nói đi, hắn nói cái gì?”
“Không có gì, chỉ là nói, tháng ngày tiêu dao của ngươi sắp hết rồi!”
Cái gì! Thân mình Phượng Hoa rõ ràng cứng đờ, sắp hết? Nghĩa là Liễu gia sắp cho mình nhiệm vụ mới sao?
Bùi Nhược Thần nhìn hắn, cười nhẹ, “Không cần quá giật mình, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ta sẽ nể tình chúng ta đã hợp tác nhiều năm, giúp ngươi một phen, chỉ cần ngươi mở miệng!”
Phượng Hoa vốn nghe vậy có chút cảm động, nhưng nghe đến câu cuối cùng liền đen mặt, thế này chẳng phải là muốn mình cúi đầu với hắn sao! Hừ, quả nhiên không phải người lương thiện, nói hai ba câu đã lòi ra chỗ hiểm độc.
Lời nói của Bùi Nhược Thần rõ ràng khiến Phượng Hoa lâm vào cơn sóng nhỏ.
Ngự Thiên Dung rất kỳ quái hỏi Bùi Nhược Thần, Bùi Nhược Thần chỉ cười nhẹ, đáp, “Cũng không có chuyện gì lớn, bất quá, bởi vì đây là việc riêng của bọn hắn, nên ta cũng không biết chi tiết cụ thể.”
Ngự Thiên Dung thập phần hoài nghi nhìn hắn một cái, bất quá, cũng không thể ép hắn mở miệng nói cái gì!
Đoàn người trở lại Đàm gia, Bùi Nhược Thần và Hiên Viên nhị thiếu làm khách mới đến, khiến Đàm gia lại bận rộn một hồi, dàn xếp xong chỗ nghỉ cho bọn họ, Đàm lão gia mới đem sắc mặt trầm trọng đi tìm Ngự Thiên Dung, “Ngự phu nhân, ta nghĩ đã đến lúc cho ngươi biết, phiền toái trong Hàn Băng Cốc chúng ta là cái gì.”
Ngự Thiên Dung nhìn ông một cái, cố ý bảo bọn Phượng Hoa rời đi là vì muốn nói chuyện này a!
“Ngự phu nhân, hôm nay mọi người gặp một con gấu trắng, không biết Ngự phu nhân có cảm giác gì?”
“Phiền toái, là thứ gì đó thực phiền toái!”
“Không sai, chính là phiền toái, là thứ rất phiền toái! Hàn Băng Cốc chúng ta đã bị chúng nó ngăn chặn hơn một trăm năm.
Một trăm năm qua, nữ tử trong Hàn Băng Cốc đều không có cơ hội đi xem cảnh trí bên ngoài.”
Ngự Thiên Dung nhíu mày nhìn Đàm lão gia, thử hỏi: “Ý của Đàm lão gia là, thứ đã ngăn ở cửa ra vào Hàn Băng Cốc là…”
“Đúng vậy, chính là loại thú cao cấp trong Thú Giới, loại có thể hóa thành hình người.
Hơn một trăm năm trước, công chúa của Hàn Băng Cốc chúng ta bị một hoàng tử Ly Quốc nhìn trúng, còn dùng dơ bẩn thủ đoạn khi dễ công chúa, công chúa chúng ta liều chết trở về cốc, bởi vậy triển khai đại chiến.
Cuối cùng, lão hoàng đế Ly Quốc kia vì bao che khuyết điểm, cư nhiên đem một nữ nhi xinh đẹp nhất của mình gả cho một Thú Vương của Thú Giới, bởi vậy đổi được một lời hứa hẹn của bọn chúng, chính là bao vây Hàn Băng Cốc, ngăn không cho chúng ta có cơ hội đi trả thù hoàng gia Ly Quốc.
Lần bao bây này, kéo dài đã hơn một trăm năm!”
Đàm lão gia càng nói, vẻ mặt càng phẫn nộ, rõ ràng rất căm hận hoàng gia Ly Quốc và Thú Giới.
Ngự Thiên Dung đương nhiên cũng nghe ra ân oán trong đó, im lặng không nói gì.
Ân oán có liên quan đến hoàng gia Ly Quốc, chuyện này không dễ giải quyết a! Nếu phá vòng vây của Thú Giới, như vậy, Hàn Băng Cốc sẽ chống lại triều đình Ly Quốc, nói cách khác Phượng Hoa sau này có khả năng bị cuốn vào trong chiến tranh…
“Ngự phu nhân có phải lo lắng chúng ta sau khi ra ngoài sẽ trả thù? Về việc này, cốc chủ đã từng căn dặn, chỉ cần Ngự phu nhân giúp chúng ta phá vòng vây của Thú Giới, làm cho con dân của Hàn Băng Cốc có thể tự do du đãng giang hồ, như vậy, ân oán của hơn một trăm năm trước, chúng ta tự nhiên sẽ không lại truy cứu.”
“Đàm lão gia khẳng định những người khác trong Hàn Băng Cốc cũng nghĩ như vậy?” Ngự Thiên Dung không phải không tin lời Đàm lão gia nói, mà lo lắng này những người khác trong Hàn Băng Cốc sẽ không cam tâm tình nguyện, dù sao một người không thể đại biểu mọi người.
Đàm lão gia nghiêm túc nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngự phu nhân, cho dù phu nhân không tin ta, cũng mong phu nhân tin tưởng vào tín nghĩa của Hàn Băng Cốc.
Ngay cả nếu chúng ta muốn đánh nhau, phá ước định năm đó với Thú Giới, cũng là tình có thể nguyên, vốn là bọn họ dùng vũ lực để ép buộc, không phải đàm phán công bằng, chúng ta muốn trả thì cũng không có gì đáng trách! Ngự phu nhân nếu không tin lời của ta, như vậy, chúng ta hãy gặp cốc chủ, ta nghĩ phu nhân tất nhiên sẽ hiểu được.”
Cốc chủ? Ngự Thiên Dung bỗng nhiên có chút chờ mong cốc chủ của Hàn Băng Cốc, không biết người này sẽ là người thế nào?
“Ngự phu nhân, nếu thuận tiện, như vậy, lát nữa cốc chủ sẽ tiến đến gặp phu nhân!”
Ngự Thiên Dung sửng sốt, “Ông ấy tới tìm ta?”
“Đúng vậy, chuyện hai chân của Ngự phu nhân không tiện, cốc chủ đã biết, cho nên ngài ấy muốn tự mình đến nói chuyện với Ngự phu nhân.”
“Được, ta không có vấn đề gì.
Hơn nữa, ta còn vội về nhà để làm việc, nếu có thể mau chóng giải quyết chuyện của các vị, đương nhiên rất tốt.”
Đàm lão gia cảm kích nhìn Ngự Thiên Dung, “Vậy xin cám ơn Ngự phu nhân trước!”
“Không cần khách khí, chúng ta quấy rầy nhà Đàm lão gia đã lâu, còn chịu ân cứu mạng của Tam thiếu, nếu ta có năng lực, đương nhiên nên tri ân báo đáp!”
“Ha ha.
Hay cho câu tri ân báo đáp, hay, câu này ta thích!” Một thân ảnh cao lớn bỗng nhiên thoáng hiện trong phòng Ngự Thiên Dung.
Ngự Thiên Dung giương mắt nhìn lên, thấy một