Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Đầu Hướng Thu Vân bị thương, trên mí mắt cũng có vết thương, mũi chân Giang Hân Yên giẫm lên vết thương trên trán cô, gót giày cao gót rơi xuống mắt cô, đau đến ngón tay Hướng Thu Vân không ngừng run rẩy.
Giang Hân Yên thấy cô như thế thì vui vẻ cười hai tiếng: “Đau lắm hả?”
Cô ta nói chuyện, chân dùng sức giẫm lên mặt Hướng Thu Vân, đáy mắt đầy chua xót: “Mỗi lần tôi nhìn thấy cô và anh Vũ Hào hạnh phúc thì trái tim tôi còn đau hơn thế này.”
Sao hai anh em nhà họ Hướng có thể làm đối thủ của cô ta chứ?
Nhưng anh Vũ Hào Ca bất công, giúp đỡ anh em Hướng Thu Vân gài bẫy cô ta. Hiện tại cô ta trở thành chuột chạy qua đường, ai ai cũng đánh chửi, không có chỗ ăn ngủ, nhưng anh không hề gọi cho cô ta!
Nếu như không có Hướng Thu Vân, có phải mọi chuyện cũng sẽ không đến mức này không?
Hai mắt Hướng Thu Vân đau đến mức chảy nước mắt, máu và nước mắt hòa vào nhau chảy đến miệng, chỉ có mùi máu tươi buồn nôn.
Nội tạng đau đớn, bụng dưới căng lên, máu nóng chảy từ cổ họng ra đến khóe miệng của cô, mang theo độ ấm cho cô.
Giang Hân Yên thích Hạ Vũ Hào, cho nên giả vờ làm bạn với cô, gài bẫy cô, hại cô, hiện tại còn hại chết con của