Đường Dịch tỉnh lại là vào ngày hôm sau. Hứa Duật Sâm đã ở cạnh cô cả ngày hôm nay, nhìn thấy Đường Dịch đã ổn anh an tâm hơn.
Hứa Duật Sâm ôm lấy cô:" May quá...".
Đường Dịch ngớ ra, đặt tay lên lưng của Hứa Duật Sâm:" Ừm ".
Nói thật chứ cô rất sợ...sợ mình sẽ bị tên sát nhân đó hành hạ đến chết mất.
Hứa Duật Sâm nhìn mái tóc của cô bị cắt đi, mới ngày nào mái tóc dài và thướt tha ấy lại...
" Tôi xin lỗi, vì tôi mà tóc của cô...".
Đường Dịch bất giác đưa tay lên. Phải rồi, mái tóc của cô đã bị tên đó cắt lúc đấy mất rồi..
Hình như hắn ta rất hận những cô gái để tóc dài?
" Tóc cắt rồi có thể dài ra mà " Đường Dịch nói, mắt bắt đầu đảo qua đảo lại.
Cô muốn tìm Nam Gia Ngộ, anh ấy đâu rồi?
Còn nhớ cái lúc trước khi cô ngất đi, cô đã cảm nhận được Nam Gia Ngộ ôm mình, cái ôm ấm áp và đầy lo lắng.
Cô...không nhớ lầm đâu.
...
Đường Dịch cứ thế ở viện để quan sát tình hình sức khoẻ. Cảnh sát đến lấy lời khai để biết thêm thông tin thì cô chỉ biết lắc đầu, khoảng thời gian đó quá kinh khủng cô không biết nên nói gì nữa.
Hứa Duật Sâm đứng cạnh xoa xoa tay cho cô:" Đừng sợ, mọi chuyện đã qua rồi ".
Đường Dịch gật đầu. Cô đã nhập viện được ba ngày rồi nhưng Nam Gia Ngộ vẫn chưa xuất hiện. Cuối cùng anh đã đi đâu rồi chứ?
Hay lúc anh đến cứu cô chỉ vì danh tiếng của mình, muốn tạo hình tượng cho bản thân trước mặt công chúng rằng mình là người chồng biết quan tâm chăm sóc cho vợ?
Cô cắn môi dưới. Nếu thật là như thế...thì cô đã hi vọng quá nhiều ở Nam Gia Ngộ mất rồi.
Hi vọng càng nhiều thất vọng cũng nhiều.
Hứa Duật Sâm thấy cô buồn, anh biết rõ cô đang đợi ai đến thăm mình. Nhưng tên Nam Gia Ngộ đó sau khi đưa cô đến bệnh viện đã lên máy bay đi công tác mà không ngó ngàng đến an nguy và sức khỏe của Đường Dịch ra sao.
Cuối cùng người đàn ông này muốn gì chứ? Lúc cô bị bắt cóc đưa đi thì không ngừng lo lắng, còn điều động rất nhiều người để đi tìm cô và tên sát nhân đó. Sau khi tìm được rồi chỉ bỏ mặc cô ở bệnh viện rồi chẳng ngó ngàng nhìn đến một cái.
Đây chính là cách làm màu của Nam Gia Ngộ à?
Đường Dịch nhìn ra cửa sổ, mũi bắt đầu cay cay, hai hàng lệ cũng rơi xuống...
Hứa Duật Sâm thấy vậy liền đưa tay lên lau đi.
" Đừng khóc " Anh an ủi cô.
Đường Dịch nắm lấy tay Hứa Duật Sâm:" Có phải tôi ngốc quá không?".
" Cứ hi vọng anh ấy sẽ yêu mình..." Đường Dịch cười nói,nhưng nước mắt lại không ngừng rơi