Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi

Quyển 6 - Chương 22: Ta là thiêu thân, ta không thể sống nếu không đâm đầu vào chỗ chết


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Sao đệ còn ở đây?” Mai Vũ bưng bát cháo ra khỏi trướng của An Thiếu Hàn, thấy Thiên Điểu đứng đó, không khỏi hỏi.

Thiên Điểu cười, trả lời: “Đâu có gì, chỉ là không muốn về thôi. Cùng đi một chút đi.”

Mai Vũ gật đầu, bắt kịp bước chân của Thiên Điểu.

Dải ngân hà đầy sao lấp lánh trên bầu trời đêm.

“Đẹp quá.” Mai Vũ ngẩng đầu cảm thán.

Thiên Điểu cũng ngẩng đầu nhìn lên, sau đó lại cúi đầu nói với nàng: “Đúng là rất đẹp nhưng ngày mai chắc không thể nhìn thấy nữa rồi.”

“Ừ.” Thở dài, Mai Vũ đáp.

Chiến hỏa sẽ che khuất bầu trời sao, có lẽ sau ngày mai, nàng không còn nhìn thấy phong cảnh mỹ lệ này nữa rồi.

Con người luôn chờ đến khi mất đi mới biết quý trọng.

“Ngươi nói muốn tìm Đông Thần Hạo và Gia Cát Trần, thế ngươi đã nghĩ phải làm sao chưa?” Thiên Điểu hỏi.

Lắc đầu, Mai Vũ cười khổ: “Không rõ ràng gì hết.”

Thật ra, chính nàng cũng không biết rốt cuộc bản thân có thể làm được gì nữa.

“Chỉ nói ngoài miệng thôi à? Chỉ là tư tưởng tự an ủi mình thôi.” Thiên Điểu cười giễu.

Mai Vũ dừng lại, nhìn nó, bình tĩnh nói: “Không phải. Ta không thể nào sống được. Đệ có biết tại sao thiêu thân lại đâm đầu vào lửa không? Vì muốn chết thật hoành tráng à? Không phải, nó không đeo đuổi cái chết rực rỡ và mỹ lệ, không đâu. Là vì không làm thế nó sẽ không sống nổi. Dù biết làm vậy nó sẽ phải chết. Ta muốn giết Gia Cát Trần, ta muốn Đông Thần Hạo đau khổ. Kết quả là ta chắc chắn phải chết. Nhưng trên đời này làm sao có công bằng? Chỉ có vô vàn hung hiểm mà thôi. Nên cách sống mâu thuẫn với vận mệnh tàn nhẫn là điều ta không thể chấp nhận.”

Nếu không phải vẫn khăng khăng như thế, không có niềm tin đó chống đỡ.

Ta sẽ không thể sống tiếp.

Ta nghĩ…ta sẽ là một con thiêu thân bốc lửa.

Ta không thể sống nếu không đâm đầu vào chỗ chết.

Thiên Hòa đã chết vì ta, Vô Ca cũng vì ta mà chết. Bây giờ ta nhất định phải sống.

Cảm xúc kích động không thể nào hiểu được lan tràn trong lồng ngực, Thiên Điểu cảm thấy mình như sa vào trong đôi mắt kia.

Ngươi mang tâm trạng đó mà sống sao?

Thiên Hòa chết, ngươi cũng không hạnh phúc có phải không?

Ngươi rất đau khổ, rất khó chịu.

Xoay người đi chỗ khác, Thiên Điểu đưa lưng về phía Mai Vũ, đêm đen che
đi nét mặt nó.

Mai Vũ không thể suy đoán tâm trạng Thiên Điểu lúc này là gì.

Thiếu niên mười ba tuổi lạnh lùng nói với nàng: “Nếu ngươi muốn giết Gia Cát Trần ta khuyên ngươi đừng đích thân động thủ. Cả đời hắn không thể cãi lại một người, đó là Đông Thần Hạo. Nếu ngươi làm Đông Thần Hạo hạ lệnh giết hắn hoặc phế đi võ công của hắn thì mọi chuyện đều sẽ thuận lợi.”

“Nhưng ta không có cách nào khiến Đông Thần Hạo làm vậy cả.” Mai Vũ lắc đầu, cười chua xót, nó cho rằng Mai Vũ là ai chứ?

Đông Thần Hạo là vị Vua cao quý của một nước, chẳng lẽ hắn sẽ vì một sát thủ nho nhỏ mà diệt trừ thủ hạ của mình sao?

Nó nghĩ mình ngây thơ lắm à?

Thiên Điểu nghe thế thì có chút ngẩn ngơ.

Chẳng lẽ nữ nhân này không biết nguyên nhân chủ yếu của cuộc chiến này là gì?

Nghiêng đầu, nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Mai Vũ, Thiên Điểu hiểu ra, nàng thật sự không biết.

Người ta thường nói…Hồng nhan họa thủy.

Mai Vũ đúng là hồng nhan họa thủy, nhưng lại không biết vận mệnh của kẻ gây tai họa là mình.

Nhìn chỗ trướng bồng của An Thiếu Hàn xa xa.

Thiên Điểu hiểu được Mai Vũ một chút rồi.

“Ngươi tự cân nhắc giá trị của mình để đoán lòng người khác? Ra thế…nên nam nhân kia vẫn luôn trầm lặng.” Nhếch môi, Thiên Điểu nhíu mày nói.

“Đừng nói như thể đệ hiểu ta lắm ấy. Ta chỉ là biết thân biết phận mà thôi.” Mai Vũ nhìn về trướng của An Thiếu Hàn theo ánh mắt nó, nơi đó vẫn sáng đèn, thì thào đáp.

Có rất nhiều cách hiểu về sự hoàn mỹ, cuộc sống này không có ai không xứng với ai, chỉ có ai không yêu ai. -dien-dan-le-quy-don

Thật ra trên đời vẫn còn tồn tại người không xứng với ai cả.

Vì 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện