"Hey, Sun! Hôm nay mày có tới phòng hội sinh viên không?"
"Không, tao lười."
"Sun, hôm nay đi uống rượu với tụi anh không? Quán cũ nhé em trai."
"Thôi anh, không có hứng."
"Sun, sao mày nói sẽ giới thiệu gái bên Quản lý cho tao mà? Mất tích luôn vậy mày."
"Mày lấy số tự mình nói chuyện đi vậy."
"Sun, Sun! Cho mượn xe máy chút đi. Tao đi mua đồ ở trước trường một chút."
Chàng Chananon ngồi vừa ăn bánh vừa chơi máy tính của mình phải dừng tay từ mọi thứ rồi ngẩng mặt lên nhìn thằng Nam khôi khoa nổi tiếng khắp trường. Không phải chuyện lạ khi mà có cả đàn anh đàn bạn, cả nam và nữ, cả trong và ngoài khoa tới chào hỏi. Và nó rất ư là thân thiện, nói chuyện với tất cả mọi người. Nhưng thế quái nào mà hôm nay nó lại ngồi chống cằm, chọt chọt điện thoại một cách chán chường vậy?
"Haizzzzz!"
Thêm thằng này nữa. Ngồi thở dài, thải ra cacbon cho cây cối làm việc nặng thêm nữa.
Chàng con lai nheo mắt một chút, nhìn thằng Dear chiếm lấy điện thoại cậu chơi game, nhưng nó lại thở dài giống như có chuyện nặng lòng. Hơn nữa, có vẻ nó không thấy dáng vẻ bất thường của thằng Sun mà lúc này đang úp mặt xuống bàn nữa.
Ờ, đâu phải chuyện của tao nhỉ?
Shin nhún vai, miệng ngoạm bánh xốp phủ chocolate, hai tay đặt lên bàn phím lúc gõ tin nhắn nói chuyện với người Nhật.
"Shin-chan!"
"Ừm, sao?". Khi thằng Nam khôi khoa lên tiếng gọi từ chỗ nó úp mặt, cậu liền đáp lại cùng lúc dùng lưỡi đẩy bánh xốp vào miệng. Đôi mắt thì nhìn sản phẩm mới mà đứa bạn gửi tới cho xem.
Nên đặt mua không ta? Trong Thái không có kiểu mà mình muốn gì hết...
"Tao hỏi thật, mày có phải là bi không?"
*Ngoắt*
"Mày nói gì đó, Sun? Thằng Shin-chan là cái gì đó!". Dứt tiếng của thằng Nam khôi khoa đột nhiên nói lên, chàng trai tóc đỏ liền ngẩng mặt lên nhìn vào mắt. Cùng lúc đó, thằng chó con cứ thở dài liền quay ngoắt qua nhìn ngay lập tức. Hơn nữa còn mở to mắt, quay qua nhìn cậu bằng ánh mắt kinh ngạc nữa.
Và chắc chắn, người như Shin-chan liền trả lời thẳng thắn.
"Không phải, tao là gay."
"Hả!". Tới nỗi thằng Dear to mắt, nhìn cậu từ đầu tới chân, làm cho Shin gõ bàn phím nói chuyện với bạn thêm một chút rồi quay lại nhìn vào đôi mắt to của nó, hơn nữa còn nói như không có gì.
"Ờ, tao là hàng thật từ trước tới giờ, không phải kiểu như tụi mày tới giờ mới thích con trai.". Câu trả lời mà bản thân Shin-chan cũng không có ý định che giấu, làm cho Dear càng trợn to mắt hơn trước. Giống như nó quên chuyện mà bản thân đang suy nghĩ trước đó, lại còn quay qua tốc hành hỏi thằng Sun.
"Hey, Sun, mày biết hả? Tại sao tao không biết gì hết..."
"Rồi mày biết tao là gay hay không thì có làm cho mày còn là bạn với tao hay không?"
Thằng lùn mặt trắng, môi đỏ tái mặt ngay lập tức rồi nói với giọng yếu ớt.
"Là bạn chứ. Dù cho mày là gì, mày cũng là bạn tao."
"Ờ, vậy là xong đúng không? Chính vì vậy, mày không cần thiết biết xu hướng tính dục của tao cũng được. Bởi vì nếu mày không ghê tởm thì giá trị cũng như nhau.". Shin nói một cách đơn giản, nhìn cũng biết là thằng bạn có mặt mũi đáng yêu này càng tái mặt hơn, sợ rằng cậu sẽ nghĩ nhiều về chuyện bản thân lỡ ra vẻ kinh ngạc như vậy.
"Hey, tao không có ghê tởm..."
"Ờ, đủ rồi, đủ rồi. Tao không có giận mày, đừng có mà biện minh dài dòng. Tao lười nghe... Rồi mày hỏi tao để làm gì, Sun?". Shin lắc đầu đại khái như ngăn cản rồi quay qua nhìn người có vẻ như đã biết trước đó rồi. Và thằng Nam khôi khoa liền dùng 2 tay vỗ bàn nhè nhẹ rồi đứng thẳng người, hít một hơi thật sâu cứ như là chuyện nghiêm túc. Cả 2 con mắt nhìn cậu chằm chằm.
"Shin-chan..."
"Mày bị cái gì vậy?". Sắc mặt căng thẳng khác với dáng vẻ thông thường một trời một vực làm cho Dear cũng thấy e sợ trong lòng. Thế quái nào mà tụi nó ra vẻ như sắp gây sự với nhau vậy ta?
"Mày...". Sun cắn răng giống như nổi nóng với thằng đầu đỏ trước mặt.
*Vụt*
"Hey, mày bình tĩnh!". Dear nhanh chóng nắm lấy vai đứa bạn đột nhiên đứng vụt dậy, sợ là nó sẽ gây sự. Trong đầu suy nghĩ xa xôi rằng thằng Shin có lén tán tỉnh anh Ryu sau lưng nó không vậy ta? Tại sao lại ra vẻ đáng sợ như vậy?
*Mặp*
"Mày!!! Mày phải giúp tao nhé, Shin-chan! Tao sắp khô héo chết rồi đây!!!"
"Hả!". Đừng nói gì thằng Dear nó hết hồn, ngay cả thằng Shin-chan còn ngớ ra khi mà đột nhiên thằng Sun lại gom lấy 2 bàn cậu lên rồi kêu lớn tiếng, tới nỗi những sinh viên khác quay qua nhìn. Và rồi thằng Sun càng hành động gây chú ý hơn trước khi mà nó đưa mặt tới gần thằng đầu đỏ.
"Mày giúp tao với. Con trai tao sắp héo rồi!"
Ờ hở, chết chưa. Bạn tao sắp thông đít nhau!"
Dear đã há hốc mồm, nhìn cả 2 đứa bạn đẹp trai đang nắm tay, làm vẻ mặt đáng để tưởng tượng xa xôi. Muốn chụp hình cho 2 con nhỏ mặt trăng xem thiệt mà. Nhưng thằng Shin-chan giống như không bị chấn động gì, có vụ nói như không phải chuyện lớn gì nữa.
"Mày đi kiếm người khác đi. Tao chỉ công mà thôi, tao không giúp mày được đâu."
Thằng con lai! Mày điên hay sao vậy? La lối đi chứ. Thằng Sun đang xin đào vàng mày đó!
"Không, mày chính là người có thể giúp tao được!". Thằng Sun vẫn khẳng định lời cũ. Hơn nữa còn làm vẻ mặt nài nỉ mà đáng để đem chân lên vuốt cái mặt, lại còn làm mặt mũi dám chắc tới nỗi thằng Shin lắc đầu một chút.
"Mày nhìn miệng tao nhé... Tao - công... Tao công nhé bạn. Tao là king. Rõ ràng chưa?"
"Ờ, thì bởi vì tao biết mày là công nên tao mới nói là mày giúp tao được.". Cuộc trò chuyện làm cho Dear thật sự muốn lấy cái thùng trùm lên đầu. Hên một chút là tụi nó không có la làng giống như lúc đầu nữa. Nhưng cái ánh mắt của bạn bè cùng khoa nhìn tới một cách lạ thường đó thì nói thẳng luôn... tao xấu hổ.
Tụi mày đi công nhau ở chỗ khác được không? Tụi mày có nghĩ tới chuyện tụi mày còn phải học ở đây thêm 4 năm nữa không vậy!
"Mày muốn thử hàng mới?". Shin nhướng mày một chút làm cho người nghe suýt nữa đã gật đầu lia lịa.
"Lần đầu đau đó, tao nói mày nghe trước. Và nếu ghiền thì mày không quay lại đường cũ được đâu."
"Tao biết là đau nên tao mới xin mày giúp. Và tao không định quay lại đường cũ nữa. Tao đúng ghiền.". Thằng Sun chai mặt vẫn cứ tiếp tục nói. Và chắc chắn, đứa bạn thân cực kỳ như Dear bắt đầu cảm thấy rằng nhất định nó đã say thuốc gϊếŧ rận ở đâu chắc luôn, thế là chỉ biết đưa tay tới kéo áo rồi hỏi một cách ngại ơi là ngại.
"Mày... ơ... kiểu như...". Đây hỏi kiểu mà sợ làm tổn thương tinh thần thằng Sun lắm luôn đó.
"...Anh Ryu đã thông mày rồi hả?... Kiểu mà... ghiền luôn..."
"Hả!!!!"
Thằng Sun kêu lớn tiếng trước khi nó nhìn qua lại giữa mặt cậu và thằng đầu đỏ 2 lần, sau đó nó làm vẻ mặt như không thể chấp nhận được rồi cúi người xuống kiểu mà... Dear cũng thương bạn đó, nhưng vẫn nghiêng người ra sau tránh đi một chút.
"Tao không có nhờ mày khai thông đường giùm. Tao muốn nhờ mày dạy tao làm cách nào để đâm người ta thì có! Thằng khỉ!"
*Pặc*
"Ôi! Sao mày lại vỗ đầu tao vậy Dear?"
"Tại mày đó. Nói làm cho tao nghĩ xa. Tao hết cả hồn luôn."
"Tại sao vậy cưng? Đột nhiên thấy tiếc anh Sun à, bé Dear? Thì vậy đó, của anh Sun to lớn, căng đũng quần tới như vậy thì tiếc là chuyện bình thường..."
*Rầm*
Kỳ này không chỉ vỗ, mà Dear giơ chân lên đạp thằng nói nhiều hết sức tới nỗi nó kêu lớn, rồi còn nhếch một bên khóe miệng, hạ tầm mắt nhìn cái "to lớn, căng đũng quần" của nó một chút và nói bằng giọng điệu hơi khinh thường một chút.
"Mày là trẻ mẫu giáo chưa lớn thì có."
"Kakakakaka!"
Thằng Shin-chan nó cười lớn tiếng vì thằng lùn lâu lâu mới có cơ hội trả đũa một lần. Cùng lúc đó thằng nhóc mẫu giáo vẫn chưa lớn liền chỉ mặt giống như: chờ đó đi mày, để cho thằng Dear hạnh phúc với chiến thắng đầu tiên của nó trước.
"Nếu cỡ tao là mẫu giáo, cỡ như mày chắc là mới sinh.". Nhưng vẫn có tiếng bay theo gió nữa đó. Và không cần để cho cậu la lối, nó đã quay về phía thằng con lai, mà nó thì không nói gì đâu, nhưng nhìn từ ánh mắt của nó thì Dear không nhịn được mà cảm thấy rằng... Tao tự tin vào cái của tao cực kỳ.
"Shin-chan, tao nói thật. Mày giúp tao chút đi. Nhìn từ cái tụi tới tiếp cận mày, tao biết là mày kinh nghiệm nhiều. Tao nên làm thế nào với người không chịu cho tao ngủ chung đây?". Và rồi thằng Sun liền vào chuyện chính, làm cho Dear càng chụm đầu vào thêm một chút, kiểu mà dây thần kinh nhiều chuyện phát tác đó mà.
"Mày định nói là vẫn chưa có được anh Ryu?... Yếu sinh lý."
"Anh Ryu của tao không có dễ dãi như mày thì có."
Chặn đầu tới nỗi tao câm nín luôn.
Dear chỉ biết nhe nanh trong lòng nhưng không nói gì được khi mà thằng Sun đã bắt đầu bàn về cuộc sống lứa đôi của nó. Nó tưởng thằng Shin-chan là chị Aoy, chị Chod hả?
(2 DJ trong một chương trình tư vấn cuộc sống)
"Tao cố gắng rồi đó. Nhưng mà anh Ryu cứ nói là không chịu, không chịu, nói là sợ. Tao đúng muốn luôn, nhưng mỗi lần thấy nước mắt thì không nỡ làm."
"Mày hỏi anh ấy thẳng thắn rằng anh ấy sợ cái gì chưa? Có phải anh ấy sợ mày không biết làm không?"
"Hey! Tao chưa từng với con trai nhưng tao cũng biết mà. Nếu không tới mức cuối cùng thì anh Ryu cũng ok đó. Nhưng mày có hiểu không? Người yêu với nhau mà, chỉ bên ngoài không có đủ. Tao nói thiệt... Tao muốn."
Hai thằng này bắt đầu nói chuyện theo kiểu người chai mặt rồi, kiểu mà Dear đỏ cả mặt muốn đứng dậy đi chỗ khác. Nhưng tại muốn biết mà. Tại khi mà bản thân thật sự tới lúc thì không cản được đâu. Anh Porsche làm gì cũng chịu hết. Nhưng mà cậu biết sâu sắc luôn... rằng lần đầu cực kỳ đau.
"Thật ra những lúc như vậy cũng khá là mù quáng đó. Đau hay không đau, thường không có nhiều người nghĩ tới đâu. Anh Ryu của mày có từng qua ai chưa? Lần đầu không ấn tượng thì lần sau không có muốn đâu đó.". Thằng Shin thì trả lời như chuyên gia biết tất, làm cho thằng Sun có vẻ mặt căng thẳng, hơn nữa còn hỏi lại.
"Từng... Anh Ryu ấy hả!"
"Cũng không chắc. Tự mày nói là anh Ryu của mày xinh đáo xinh để. Có thể là đã từng quen với con trai, có thể đã từng với ai đó trước rồi, có thể là bị lôi đi cưỡng bức. Chuyện này tao không biết. Nhưng sợ tới mức nhiều lần một mực không chịu giống như mày kể thì nhất định là có quá khứ chôn sâu trong lòng."
Dear thiệt muốn khều thằng con lai dữ lắm rằng mày có thấy mặt thằng Sun căng thẳng tới mức đáng sợ không. Càng nói anh cùng mã số của tao từng có trải nghiệm tàn ác với con trai thì nó càng căng thẳng dữ dội.
"Hay là việc chống đối với tất cả con trai tới đeo đuổi là bởi vì... từng... ta?"
Bạn có từng đọc truyện tranh chưa? Khi mà có không gian tối tăm rồi có linh hồn bay xung quanh ấy, bây giờ thằng Sun y chang như vậy, tới mức không còn vẻ ngoài gian manh như mọi khi luôn, thế là Shin-chan vỗ vai.
"Chỉ là giả định. Chuyện này mày phải tự hỏi người yêu mày. Nhưng nếu cho tao khuyên...". Shin cúi mặt xuống về phía máy tính cá nhân của mình, gõ bàn phím mấy cái rồi quay màn hình qua cho người cụp vai xem.
"Cái này giúp được."
"Cái gì?... Gel bôi trơn?". Dear ngước mặt qua xem, mặc dù cả mặt cả cổ đều đỏ gắt. Thiệt không muốn nói rằng dù cho đã 18 rồi, nhưng mấy chuyện này... chỉ biết sơ sài mà thôi.
"Ờ, không thì cái này.". Không chỉ vậy, thằng Shin-chan còn lục lọi túi của nó. Không lâu sau liền đặt cái hộp gì đó lên bàn làm cho Dear lấy tay che lại ngay lập tức, hơn nữa còn nhìn trái nhìn phải với dáng vẻ hoảng hốt.
"Mày có điên không vậy? Lấy bαo ƈαo sυ ra làm gì?"
"Ờ, thì là bαo ƈαo sυ đó. Nhưng mà là cái chuyên dụng...". Thằng này còn có mặt mũi mà giải thích nữa. Kiểu mà người cụp vai liền quay qua nhìn một cách chú ý, hơn nữa còn lấy món đồ trong tay Dear để lật trái lật phải trước khi thằng Shin-chan mở lớp dạy kèm đặc biệt làm cho Dear xoa thái dương.
Tao hỏi thật, tụi mày có từng xấu hổ bao giờ chưa vậy? Đang ở trong trường đó!
Nhưng nếu hỏi là có nghe không... Ờ, nghe hết mọi từ luôn đó.
****************************************
"Ryu..."
"..."
"Ryu ơi!"
"..."
"Cái thằng Ryu!!!!!!"
"Bị điên cái gì vậy Pim? Hét vào tai tao làm gì!"
Ryu đang ngồi mơ màng liền kêu lớn khi cô bạn thân duy nhất trong nhóm đưa tay lên bao lấy lỗ tai rồi hét gọi tên cậu. Khi quay qua thì gặp phải nụ cười ngọt ngào và việc đẩy máy tích xách tay tới trước mặt.
"Đây mới là người phải hỏi. Gọi không biết bao nhiêu lần rồi. Rốt cuộc báo cáo này có làm không? Nếu không làm thì để dành làm vào tuần cuối cùng luôn. Càng đang lười nữa.". Cô gái nói một cách đơn giản nhưng làm cho người mơ màng thở dài thêm hơi nữa và nhận lấy máy để xem.
"Làm chứ. Nếu không làm thì lại bị mắng nữa."
"Biết vậy thì ngưng mơ màng được rồi. Sao vậy? Cãi nhau với người yêu hay sao?"
"Tao không có người yêu!!!". Đứa bạn chỉ chọc chơi, Ryu đã đứng vụt dậy kêu lớn tiếng làm cho người nghe ngớ ra rồi mỉm cười khô khan. Vẫy tay như xin lỗi và còn nói với giọng yếu ớt nữa.
"Hehe, không có thì không có. Ngồi xuống đi nhé! Thiệt là, thì tại thấy làm vẻ mặt như người đang đau khổ, chỉ chọc chơi thôi mà. Nhưng cỡ như Ryu thì vẫn chưa có người yêu đâu nhỉ, những người tới đeo đuổi toàn là con trai không thôi, mà bạn của Pim thì nam tính tới như vậy...". Nói một cách lấy lòng một chút làm cho Ryu bình tĩnh lại rồi nhanh chóng gật đầu thật mạnh.
Đúng vậy, tao nam tính như vậy. Tại sao phải chịu cho mày chứ?
"...Nhưng mà Ryu phải bình tĩnh hơn vậy một chút. Mình không tưởng tượng ra được luôn nếu Ryu có người yêu thì sẽ thế nào. Nghĩ thế nào cũng chỉ