Thược Dược vốn dĩ khinh thường việc chăm sóc một nữ lưu (cách dùng khinh miệt để gọi phái nữ có thể chất yếu ớt), nhưng bất đắc dĩ đó lại là yêu cầu của chủ tử, nàng ta cũng chỉ có thể tuân theo.
Nhưng cuối cùng lại không ngờ rằng đây lại là một cô nương xinh xắn đến nhường này, dường như chỉ cần đụng một cái là sẽ vỡ mất.
Bảo sao đến cả chủ tử cũng bắt đầu cảm thấy thương hương tiếc ngọc.
"Nô tỳ Thược Dược, đến đây nghe cô nương phân phó, nếu có yêu cầu gì, nô tỳ không dám không nghe theo.
"Hỉ Dương kéo tay của nàng ta, không để cho nàng ta phải quỳ xuống: "Ta chỉ là muốn mượn người từ chỗ chủ tử ngươi để đến giúp một ít việc thôi, đợi đến ngày mai, ta sẽ đi mua người mới, dĩ nhiên ngươi sẽ được trở lại chỗ của chủ tử ngươi.
"Trở về?Sợ là không thể rồi, con người của chủ tử như thế nào chứ, thứ đã cho đi rồi thì trước nay chưa từng nhận về lại.
Khuôn mặt Thược Dược chất phác, thân hình nàng ta cao lớn, ngũ quan sắc nét, có chút anh khí của nam nhi.
Tay chân vô cùng nhanh nhẹn.
Chẳng trách lại bị sai đến đây để phục vụ cho nàng, nàng ta trông có vẻ chân tay to lớn, từ nhỏ đến lớn đều sống tự lập, tự một mình nàng ta sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.
Ngay cả những huynh đệ sống chung với nàng ta cũng là do một mình nàng ta chăm sóc.
Hỉ Dương thấy nàng ta trải chăn gấp mền, cứ luôn miệng thán phục vì sự thuần thục của nàng ta!.
Diệp Hoàng và Dịch Thủy Sinh đang bàn nhau về vụ án, bên ngoài liền có người đến báo là người của Lục phủ đến đây.
Dịch Thủy Sinh đầu đầy mồ hôi, cầu cứu nhìn qua Diệp Hoàng.
"Lần này ngài phải giúp hạ quan rồi, bây giờ hạ quan thật sự không còn cách nào khác nữa, hôm nào ông chủ Lục cũng đến đây báo cáo, quả thực là còn chịu khó hơn so với hạ quan nữa, ngài cũng biết chuyện ở bên đường kia, nhi tử của ông ta chết rồi, nhưng hạ quan cũng đã bắt nhốt chủ nhân của chiếc xe ngựa kia rồi mà, đó không xem là đã xong rồi hay sao, ông ta còn cả ngày không buông tha cho hạ quan, muốn ta phải giao vị nương tử đó ra.
"Diệp Hoàng nhướng mày, hiểu ra.
"Rồi sao?""Vị cô nương kia, ngài và Địch đại nhân cũng có quen biết đó, tại hạ cũng rất khó xử mà, phải làm phiền Diệp đại nhân giúp đỡ điều này.
"Diệp Hoàng nhướng mày, thấy Dịch Thủy Sinh cúi người vô cùng thành khẩn, nhướng mày gật đầu: "Được, ta sẽ đi ra ngoài nói giúp cho huynh.
""Vậy hạ quan cảm tạ đại nhân trước, ngày khác lại mời đại nhân một bữa cơm.
""Được rồi, được rồi,