Nhậm Thanh Phong thở dài một hơi, nhìn độn quang biến mất ở phía cuối chân trời sau đó mới đi vào trong tiểu cư.
"Thực lực của tu sĩ Kết Đan kỳ thật sự phi phàm. Không cần tới pháp khí cũng có thể phi độn, tốc độ lại còn nhanh như vậy. Lúc lão phi hành xuất hiện độn quanh màu xanh, ắt hẳn là vì tu luyện công pháp phong hệ. Không biết khi ta tiến vào Kết Đan kỳ liệu tốc độ có được như vậy hay không?"
Nhậm Thanh Phong nhàn nhã nằm trên giường đá, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Tuy Nhậm Thanh Phong xác định Phí trưởng lão sẽ không quay trở lại nơi này lần nữa nhưng hắn cũng không vội vàng lấy túi trữ vật của Mã Đằng ra xem. Sau khi tiến vào trong tiểu ốc, hắn đóng cửa lại sau đó ngả lưng lên giường nghỉ ngơi.
"Theo phương hướng Phí trưởng lão rời khỏi, chắc hẳn lão sẽ đến Tư Quá Nhai Âm Phong động. Lão già này tuy giảo hoạt, nhưng rốt cục thì cũng bị ta lừa ột vố."
Nhậm Thanh Phong vừa nghĩ vừa cười.
Âm Phong Động Tư Quá Nhai chính nơi là đệ tử Huyền Dương môn diện bích mỗi khi phạm sai lầm. Tuy nhiên Tư Quá Nhai cũng chia thanh hai loại tình huống:
Đệ tử phạm tội tương đối nhẹ thì phải ở lại bên trong Tư Quá Nhai một thời gian là có thể rời đi.
Phạm tội trầm trọng nhưng không đến mức bị đuổi khỏi sư môn thì sẽ bị an bài đến Tư Quá Nhai trên Âm Phong Động diện bích ba năm.
Hoàn cảnh ở Âm Phong động cực kỳ tồi tệ. Do đó, những đệ tử mới bị phạt diện bích ở nơi này. Bởi vì đệ tử Huyền Dương môn đông đúc nên hằng năm rất nhiều đệ tử phạm phải sai lầm và phải đến đây diện bích. Thậm chí có đệ tử còn bị phạt diện bích tới hơn mười năm.
Huyền Dương môn đã có lịch sử trên vạn năm, Âm Phong Động cũng dần dần trở thành một thế giới của những đệ tử bị diện bích. Thế giới này cũng dưa theo nguyên tắc "Cường giả vi tôn" giống như tu chân giới. Vì vậy, những đệ tử nào có tu vi thấp đều bị người khác khi dễ.
Huyền Dương môn không quản lí nơi này quá sâm nghiêm. Họ cho rằng như vậy mới có thể rèn luyện đệ tử và cũng để cảnh cáo hắn không nên sai phạm như vậy nữa.
Mặc dù các đệ tử ở đây có thể bị coi như cầm tù nhưng cũng được phép tự do hoạt động. Thỉnh thoảng bằng hữu cũng sẽ đến thăm. Mã Đằng cũng từng đi thăm bằng hữu vài lần, hơn nữa cũng có lần xảy ra xung đột với một đệ tử khác. Cho nên khi Nhậm Thanh Phong ám chỉ, Phí trưởng lão lập tức nghĩ tới Âm Phong Động.
Nếu như Mã Đằng đi vào Âm Phong Động rồi trong một phút nóng nảy mà đánh nhau với đệ tử ở trong đó dẫn đến mất mạng là điều có thể xảy ra. Trong Âm Phong Động cũng có vài vị đệ tử tu vi tương đối cao nhưng tính tình cũng nóng nảy.
Tuy rằng tông môn đối với việc sát hại đồng môn sẽ trừng trị nghiêm khắc. Nhưng ở bên trong Âm Phong Động xảy ra xung đột khiến đệ tử tử vong cũng chỉ là chuyện bình thường, tông môn cũng không có để ý.
"Lần này cũng may mà ta tương đối trấn tĩnh, nếu không sớm đã bại lộ mà bị Phí trưởng lão một chưởng đánh chết."
Nhậm Thanh Phong trong lòng nghĩ vậy, rồi lại lấy pháp khí Hoàng Chu mà Phí trưởng lão tặng hắn ra ngắm nghía.
"Ừm, trước tiên ta phải luyện hóa Hoàng Chu này đã, còn Thanh Phong cổ kiếm thì để sau. Về phần Phá Kim Toa, bây giờ tạm thời không lấy ra nếu để người khác thấy được thì sẽ có phiền toái lớn.
Nhậm Thanh Phong nhìn Hoàng Chu trong tay tiếp tục suy nghĩ viển vông.
Pháp khí Hoàng Chu này là một pháp khí trung phẩm, đối với đệ tử cấp hai cũng có thể coi là không tệ. Tại Huyền Dương môn, ngoại trừ đệ tử cấp một có tu vi tương đối cao thì có thể thông qua các loại nhiệm vụ sư môn để nhận được pháp khí thượng phẩm. Những đệ tử cấp hai còn lại, khi làm nhiệm vụ cũng chỉ có khả năng lấy được pháp khí trung phẩm mà thôi. Đệ tử cấp ba thì chỉ có thể nhận được pháp khí hạ phẩm. Hơn nữa, tu vi của họ cũng chỉ có thể luyện hóa được pháp khí có cấp bậc như vậy mà thôi.
Đương nhiên, cũng có tình huống ngoại lệ. Tỷ như Lâm Kiếm và Mã Đằng, họ chính là đệ tử của các trưởng lão trong tông môn. Nên nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ vượt cấp liền được thưởng pháp khí thượng phẩm. Còn lại vẫn là vận khí cũng như kỳ ngộ của mỗi người.
Đối với việc luyện hóa pháp khí, Nhậm Thanh Phong cũng biết đại khái. Bởi vì trong sổ tay đệ tử nhập môn có giải thích sơ lược. Việc luyện hóa pháp khí đa phần đều giống nhau. Chỉ cần trích một giọt máu huyết vào pháp khí cần luyện hóa sau đó rót linh khí rồi lợi dụng thần thức khống chế.
Pháp khí được sử dụng càng nhiều thì kỹ xảo sử dụng của tu sĩ càng được đề cao. Đồng thời pháp khí cũng càng ngày càng phát huy uy lực lớn hơn.
Đương nhiên, khi tu sĩ đã có thể phát huy được uy lực cao nhất của pháp khí thì chứng tỏ tu sĩ này đã luyện hóa hoàn toàn pháp khí đó.
Dựa theo độ cường độ thần thức của tu sĩ, thời gian phục hồi sau khi điều khiển pháp khí nhanh hay chậm. Do đó một gã tu sĩ bình thường sẽ không thể sử dụng kỹ xảo đối với nhiều pháp khí cùng lúc.
Việc sử dụng một lúc nhiều loại pháp khí, không phải là không thể, nhưng mỗi một pháp khí đều có khả năng phát ra uy lực mạnh yếu khác nhau. Đồng thời, người sử dụng phải tiêu hao phần lớn tinh hoa cùng máu huyết trong cơ thể mới sử dụng được. Cho nên, phần lớn tu sĩ sẽ không luyện hóa nhiều pháp khí. Tất nhiên, họ cũng không có khả năng sử dụng nhiều pháp khí.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ khi chiến đấu sinh tử đều đứng trên mặt đất đều toàn lực sử dụng kỹ xảo để pháp khí có uy lực tốt nhất.
Lúc này, Nhậm Thanh