"Cha mẹ, hai người cũng không tới nghe con hát, con được chọn lại khen con hát hay à?"Triệu Mỹ Phượng đương nhiên nói: "Được chọn nghĩa là hát hay còn gì, không phải ai cũng có thể thông qua, Thiêm Minh không thông qua, chứng tỏ Nhục Nhục hát rất hay.
”Bà chưa bao giờ hoài nghi giọng hát của con gái.
“Mẹ, lúc trước mẹ không nói như vậy.
" Miêu Thiêm Minh cảm thấy lời mẹ nói làm cho cậu ta giận dỗi.
Triệu Mỹ Phượng: "Lúc trước mẹ nói như thế nào?”“Con quên rồi, không biết đâu, con muốn về phòng nằm một lát.
" Miêu Thiêm Minh than thở đi vào phòng mình.
Miêu Ngạn Khánh dặn dò con gái ca hát đừng quá tốn sức, bình thường phải uống nhiều nước nhuận cổ họng.
Miêu Thải Ngọc trả lời toàn bộ lời dặn dò của cha, chờ cha nói xong, cuối cùng bảo cô trở về phòng mình nghỉ ngơi, lúc này cô mới trở về phòng.
…Miêu Thải Ngọc tham gia văn nghệ, buổi trưa có thêm một tiếng không phải để cho cô ở nhà lười biếng, cô phải về nhà sớm làm cơm trưa, ăn cơm xong thì tập hợp đi luyện văn nghệ.
Trưa hôm qua báo danh, trưa nay phải đi luyện tập.
Mọi người ngay cả lời bài hát cũng không nhớ được đầy đủ, phải tranh thủ thời gian luyện tập, buổi trưa hát, buổi tối còn phải về nhà học thuộc lòng.
Trước khi con gái xuất phát, Triệu Mỹ Phượng bảo con gái đừng cãi nhau với người khác.
Cãi nhau không phải không được, nhưng hai mươi điểm công nhất định phải lấy, không thể uổng phí.
Miêu Thải Ngọc tự nhận mình không phải người nóng tính: “Con chắc chắn lấy được hai mươi điểm công, nếu không uổng công tham gia rồi.
”Tính cách cô không phải động một chút là giãy nãy lên, nhưng cô cũng không thể đảm bảo mình sẽ không cãi nhau với người khác.
Có thể không cho cô hát, tuyệt đối không thể trừ cô 20 điểm.
“Con đi đây, Viên Viên đang chờ con.
”Tiền Viên Viên ở trước cửa nhà chờ Miêu Thải Ngọc.
Miêu Thải Ngọc không dong dài, trực tiếp cùng cô ấy đi tập hợp.
Trên đường Tiền Viên Viên còn đang lo lắng mình không biết nhiều chữ, sợ không nhớ được lời bài hát.
Cô ấy từng học tiểu học, lúc ấy giáo viên là chú Miêu, phương pháp dạy học của chú Miêu tương đối dịu dàng, không quản được học sinh.
Cũng may học sinh tiểu học đều rất ngoan, những đứa không ngoan sẽ không an phận đến trường học.
Trong giờ học có học sinh ngủ gật, chú Miêu sẽ không nghiêm khắc trừng