“Đi, chúng ta vào nhìn xem một cái!”Nói xong, Trương Cúc Phương đã lắc mông đi vào phía trong.Mặt Vương Tiểu Anh đỏ bừng lên như máu vậy.
Lúc ấy hai nhà muốn kết thông gia, tất nhiên là rất gần nhau.
Bây giờ việc hôn nhân đã thất bại, còn làm thân như vậy không phải là đang muốn chọc tức người ta à?“Nhà họ Thẩm đang làm gì đó? Bà già này đến xem mấy đứa nhóc có ăn cơm chưa thôi!” Trương Cúc Phương dõng dạc: “Không ăn cơm thì đúng lúc thím cũng vào ăn cơm cùng đi!”Thẩm Trạch Lâm đang chuẩn bị đứng dậy ca hát, nghe thấy giọng nói này, lập tức đi ra ngoài, chắn người ở cửa: “Cảm ơn thím quan tâm, mấy người nhà chúng tôi có cơm ăn, không cần phải lo lắng.”Khi Kim Nguyệt Bảo đi qua xem thì thấy chú em và cô nhỏ đang có cùng biểu cảm.
Hiển nhiên họ đều cảm thấy rất khó chịu với Mụ Trương.“Có ăn là tốt.” Mụ Trương cười mỉa: “Để bà đây nhìn xem một cái, xem là ăn cái gì.
Mấy đứa nhóc đang phát triển, cũng không thể ăn uống tùy tiện được.” Nói xong bà ta lập tức đi vào trong, mắt thấy Thẩm Trạch Lâm tức giận đến mặt đỏ bừng.“Thím à.” Kim Nguyệt Bảo cười nhẹ gọi người, không nhanh không chậm nói: “Hôm nay nhà chúng tôi ăn cải mai khô quấn thịt, dùng khoảng một cân thịt ba chỉ.
Đầu tiên dùng dầu chiên, sau đó thì xào, cuối cùng dùng vỉ hấp khoảng bốn mươi phút rồi lấy ra khỏi nồi, rất là thơm ngon đó.
À, còn xào hai món chay, nấu canh trứng gà…”Nghe cô đếm như vậy, tâm tư của Mụ Trương không tự chủ được mà suy nghĩ tính kế theo lời nói của cô.Một cân thịt, bốn lượng dầu, một bó củi… Trời ạ, cái này bà ta cũng không dám suy nghĩ tới, cô vợ này cũng phá của quá rồi!Vương Tiểu Anh đứng xa xa ngoài cửa, vừa hổ thẹn vừa hâm mộ.“Làm nhiều như vậy, sao mọi người… Ăn cho hết?”Mụ Trương cố gắng nuốt nước miếng, thèm đến nỗi từng chữ nói ra không được rõ ràng lắm.“Đương nhiên là có thể ăn hết rồi.
Tôi lo lắng còn không đủ cơ.” Kim Nguyệt Bảo