Sau khi cơm nước xong xuôi, Tần Hàn Thư nhìn sắc trời rồi vẫy tay gọi Mã Triều Dương.
Thấy Tần Hàn Thư nở nụ cười hiền lành thân thiện, Mã Triều Dương cũng vui vẻ chạy lại: "Có chuyện gì vậy?"Tần Hàn Thư cười nói: "Cũng không có gì, chỉ là tôi muốn hỏi anh một chút, liên quan tới vấn đề chỗ ở của chúng ta, anh biết đại đội sắp xếp như thế nàokhông?" Mã Triều Dương gãi đầu một cái: "Làm sao tôi biết chuyện này được, không phải bí thư chi bộ nói ngày mai sẽ tổ chức họp rồi công bố sao?"Tần Hàn Thư thở dài: "Hai gian hầm trú ẩn của đại đội hiển nhiên là không đủ ở, chẳng lẽ bọn họ định phân chúng ta đến nhà của người dân trong thôn sao? Con người của tôi có chút thói quen hơi đặc biệt trong sinh hoạt, nhỡ đâu rèn luyện không tốt khiến người khác khó chịu, tôi cũng không dễ chịu.
" "Ai, tôi lo quá! " Mã Triều Dương nghiêm túc suy tư một hồi: "Nếu không thì còn có thể làm sao? Cũng không thể! " Mã Triều Dương dừng lại, nhìn về phía Tần Hàn Thư, không xác định nói: "Đại đội sẽ xây ký túc xá mới cho chúng ta sao?" Tần Hàn Thư nói: "Nếu xây ký túc xá mới, chắc chắn cũng là mấy người ở cùng nhau, không khác gì ở nhà người dân trong thôn là mấy.
"Mã Triều Dương xoa xoa cái cằm có chút phát sầu: "Cô không nói tôi còn không nghĩ tới chuyện này đâu.
Từ nhỏ tôi đã ở một mình một phòng, bây giờ nghĩ đến chuyện sẽ ở cùng người khác trong một thời gian dài! Cho dù là Lâm Chi Hằng tôi cũng không quá vui lòng, quá không được tự nhiên!" Ở niên đại này có thể một mình ở một phòng từ nhỏ, quả nhiên gia đình Mã Triều Dương có điều kiện rất tốt.
Tần Hàn Thư biết Lâm Chi Hằng có xuất thân không tệ, chỉ là giai đoạn này cha mẹ của anh ấy đều đi học trường cán bộ, anh ấy mới đến đại