Trần Sinh nhìn bột mì trắng, tuy rằng nội tâm khiếp sợ cũng có hơi khó tiêu hóa, nhưng cho dù Phương Tình nói gì anh cũng phải nghe, Trần Sinh gật gật đầu, Phương Tinh không nhịn được lại kéo cánh tay của anh: "Vậy đừng ngây ngốc nữa, mau đi nếm thử tay nghề của em, em chính là thịt nướng cả buổi sáng, em cũng mấy ngày không được ăn thịt rồi, lúc nướng thiếu chút nữa không nhịn được mà ăn vụng.
Chết đói em rồi, nhanh nhanh, chúng ta ăn nhanh.”Trần Sinh ngồi xuống theo Phương Tình, cầm khối thịt xiên bỏ vào trong miệng nhai nhai, trong miệng anh thơm ngon tới thiếu chút nữa chảy ra nước mắt, anh cũng sắp quên đi vị thịt rồi, không biết là tài nấu nướng của Phương Tình quá tốt, hay là chính anh quá không có tiền đồ, lần đầu tiên anh cảm nhận được cái gì gọi là ngon đến mức muốn khóc.Giương mắt nhìn khuôn mặt thỏa mãn đáng yêu của Phương Tình đang nhai kỹ nuốt chậm.
Trần Sinh đột nhiên cảm thấy nửa đời trước của mình chịu khổ cực, có thể đều do vận mệnh tích góp, đời này của anh, may mắn lớn nhất, chính là đã cứu Phương Tình một mạng.Trần Sinh ăn no cơm, buổi chiều đi làm càng hăng hái hơn, Phương Tình thì ở nhà sạc đầy điện thoại di động, có kế hoạch định buổi tối chờ Trần Sinh đi về, nói gì cũng phải sắp xếp lớp học trên mạng cho anh, phải bắt đầu từ phiên âm để Trần Sinh học theo hệ thống.Chỉ là, kế hoạch nào không có sự thay đổi? Trời vừa mới tối đen, lớp học trên mạng của Trần Sinh còn chưa được sắp xếp, Chị dâu Trần đã hùng hổ kêu to trước cửa nhà cô:"Đứa câm trời giết, quỷ xui xẻo, mày ra đây cho tao, hôm nay Yêu Oa ở trước cửa nhà cô bị trúng tà, luôn miệng nói mình sợ hãi, sợ tới mức đầu đứa nhỏ nóng bỏng, nhà tao chỉ có một đứa con trai này, nếu dọa ra chuyện tốt xấu gì, tao liều mạng già này của tao với mày."Trần Sinh ở trong phòng bếp vừa rửa chén xong, đã nghe thấy một trận la hét, tay cũng không kịp lau khô, đã tùy tiện rửa nước rồi xông ra ngoài.Phương Tình so với anh còn xông ra ngoài nhanh hơn, tính tình táo bạo nói tới thì tới, hùng hổ muốn đi mở cửa, một tay Trần Sinh giữ chặt tay Phương Tình kéo cô về phía sau mình, trong ánh mắt tràn đầy thân thiết: "Anh đi xem chuyện gì xảy ra, nghe giống như thanh âm của chị dâu Trần, chị dâu Trần ở trong thôn nổi danh hay nháo loạn, người ta căn bản không nói đạo lý với em, anh sợ em chịu thiệt."Phương Tình tuy rằng