Trần Mộc Lan biến sắc, cô ta không ngờ Ninh Hải Sinh lại tới đây vào lúc này, nhưng mà cô ta vẫn nhanh chóng thu hồi vẻ khiếp sợ trên mặt.Bây giờ không phải lúc để ngẩn người, hiện tại việc cô ta cần làm chính là chứng thực chuyện yêu đương vụng trộm của Lữ Nhã Hạm cùng Nhị Cẩu Tử.Ha ha ha....Lữ Nhã Hạm thầm nở nụ cười châm chọc.Đây là Ninh Hải Sinh mà lúc trước cha mẹ coi trọng đấy, lúc trước cha mẹ cô nên để mặc Ninh Hải Sinh đi tìm chết."Anh Hải Sinh, anh còn chưa biết rõ chuyện xảy ra ở nơi này, đã nói em là người phụ nữ lăng loàn.
Anh, anh đây là muốn ép chết em sao...?"Lữ Nhã Hạm bụm mặt, nước mắt không kiềm được mà chảy ra theo khe hở ngón tay.Mọi người nhìn thấy bộ dạng đáng thương oan ức của Lữ Nhã Hạm thì đều không hẹn mà đồng loại ngậm miệng.Trưởng thôn thấy chuyện càng ngày càng phức tạp, ông ta liếc nhìn Lữ Nhã Hạm cùng mấy người liên quan mấy lần, không nói gì."Không phải cô hẹn hò với Nhị Cẩu Tử ở chỗ này sao?"Vì làm cho mọi người nghĩ là mình vô tội cho nên tới giờ Ninh Hải Sinh mới có mặt ở đây, vì thế chuyện lúc trước gã không biết gì cả.Nghe được câu nói của Ninh Hải Sinh, Lữ Nhã Hàm kinh ngạc ngẩng phắt đầu dậy."Anh Hải Sinh, anh, sao anh có thể nói như vậy, ai nói với anh rằng em hẹn hò ở chỗ này?"Trong lòng Ninh Hải Sinh hẫng một nhịp.Sao lại thế này? Không phải Trần Mộc Lan nói sẽ hủy hoại thanh danh của Lữ Nhã Hạm sao? Không phải sẽ để cho Nhị Cẩu Tử c ường bạo Lữ Nhã Hạm sao? Vì sao sự việc lại không phát triển dựa theo kế hoạch mà gã và Trần Mộc Lan đã bàn thế?Khi Ninh Hải Sinh nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của Trần Mộc Lan, gã mới phát hiện câu vừa rồi mình đã nói hớ.Không được, gã không thể dính cái danh lòng lang dạ sói, gã còn muốn đi vào thành đấy?"Nhã Hàm, xin lỗi, anh hiểu lầm em rồi!"Ha ha ha, Lữ Nhã Hàm nghe Ninh Hải Sinh nói vậy thì thầm cười châm chọc, nhưng nghĩ tới hình tượng mình đang diễn, cô vẫn treo