Giang Nhung: “Chú ý kỷ luật.
”Giang Nhung trưng ra khuôn mặt đẹp trai, đi qua họ, lại gặp phải chính ủy Lương, chính ủy Lương cũng đã nghe qua tin này, nên muốn buôn vài câu với người khác.
Anh ta vốn dĩ định nói với quân y Lưu, nhưng lại nhìn thấy Giang Nhung, đói rồi thì ăn gì cũng được.
Thế là anh ta kéo anh lại nói vài câu, anh ta tự nói chuyện, cũng không mong chờ Giang Nhung sẽ có phản ứng gì.
“Nghe nói cô gái họ Tô này cũng rất chủ động, vừa tới đã nói muốn được giới thiệu người yêu.
”“Xinh đẹp mà, tên họ Trần này đúng là có phước.
”“Lúc mới gặp, cô gái đó mỉm cười rất nhẹ nhàng với Tiểu Trần, cậu nói có phải không?”Giang Nhung nhướng mày: “?”Cô cười rất nhẹ nhàng với Trần Tấn Trung? Có sao?Rõ ràng cô nháy mắt với anh…Khoan đã, cô nháy mắt với anh, có phải cô cũng sẽ nháy mắt với người đàn ông khác không…Rốt cuộc cô đã nháy mắt với bao nhiêu đàn ông?Vừa nghĩ tới khả năng này, Giang Nhung lộ rõ ánh mắt đầy sát khí.
Chính ủy Lương nói: “Cô gái này nói là đến thăm người thân, thực ra chắc chắn là đến tìm người yêu.
”“Cứ đợi xem đi, không đến ba ngày, đảm bảo cô ấy sẽ có người yêu.
”Trần Tấn Trung là người đầu tiên tìm thấy Tăng Vân Quân, anh ta rất vội vàng, chỉ sợ trái đào mình nhìn trúng bị người khác hái mất.
Đúng lúc này Tăng Vân Quân vừa xong công việc, lúc trước gặp vài chuyện khẩn cấp nên không thể đi, anh ta biết hai chị em nhà họ Tô