Ngày Diệp Chiêu đi tới thế giới này, hệ thống đã nói luôn cho cô rằng nếu người xuyên không mà không thực hiện được ba nguyện vọng của nguyên thân thì sẽ phải về làm người thực vật tiếp.
Bất cứ nguyện vọng nào trong ba cái mà nguyên thân để lại đều không đơn giản, hơn nữa còn giới hạn thời gian thực hiện.
Nguyện vọng thứ nhất là muốn ưu tú hơn em kế.
Ưu tú chỉ là một tính từ miêu tả, nghiêm khắc hơn chút thì ắt phải lượng hóa mới dễ bề so sánh.
Cách đơn giản nhất là so sánh thành tích thi đại học.
Hộ khẩu của nguyên thân ở Thâm Thành, cô phải về đó để đi học còn tham gia thi đại học.
Đây cũng là nguyện vọng mà cô chắc chắn có thể thực hiện được nhất.
Nguyện vọng thứ hai chính là tìm kiếm tung tích mẹ ruột, hỏi bà ta tại sao năm đó lại bỏ rơi mình.
Mẹ ruột của nguyên thân là thanh niên trí thức xuống vùng quê của làng chài nhỏ, tiền thân của Thâm Thành ngày trước, sau đó trở về thành phố rồi bặt vô âm tín.
Vậy rốt cuộc mẹ cô đi đâu, manh mối cụ thể thì phải trở về làng chài kia mới có thể điều tra rõ được.
Nguyện vọng thứ ba thì thần kỳ hẳn, tên của nó là "Cứu rỗi nhân vật phản diện Lạc Thân".
Lạc Thần là nhân vật phản diện trong sách, là cậu chủ cả của nhà hào môn ở Hồng Kông.
Vì mẹ ruột chết thảm, anh ta giận chó đánh mèo nhà hào môn kia.
Anh ta là kẻ âm hiểm giả dối có thủ đoạn tàn nhẫn, sau khi bức tử mẹ kế, anh ta đã dùng thủ đoạn tài