Daniel túm cổ người đàn ông đang ôm tay Kim và đấm vào mặt hắn trước khi đá vào người đàn ông kia và ngay lập tức túm lấy Kim đứng phía sau.
"Khun Daniel" Kim hét lên với Daniel vì sốc. Hai ông lớn lại lao vào.
"Bắt lấy người đàn ông phía sau," giọng một người đàn ông nói. Hắn đối đầu trực tiếp với Daniel, nhưng với Daniel thì anh ta biết một môn võ thuật, vì vậy đã cố gắng đánh bại đối phương để tránh cho họ chạm vào Kim. Nhưng bị đau tay từ tối hôm qua, điều này khiến Daniel rất bất lực.
(Kamol: Rồi rồi, lỗi tui, xin lỗi, được chưa?)
"Những người này là ai, Kim?" Daniel né tránh nắm đấm của nhiều người trong khi chất vấn Kim. Daniel cố gắng giữ cho Kim không bị bắt.
"Tôi, tôi không biết, Khun Daniel, hãy cẩn thận" Kim nói với giọng run run, không biết làm gì ngoài việc hét vào mặt Daniel khi người bên kia bước sang một bên. Daniel đã kịp thời quay lại và đá vào bụng hắn.
Hừ
Kim bất ngờ bị một người đàn ông khác khóa cổ sau lưng.
*Vút*
Kim dùng cùi chỏ đánh vào bụng đối phương rồi quay lại đập mạnh vào sống mũi cho đến khi đối phương nao núng.
"Cậu có thể sử dụng nó ở đây… Ugh" Daniel quay lại xem và khen ngợi Kim, nhưng bị đá vào giữa lưng cho đến khi anh ta lao về phía trước. Bây giờ, Kim phải giúp Daniel và chăm sóc bản thân nữa. Daniel nghĩ trong lòng, rằng anh ta cũng đã quên lấy súng ra khỏi xe.
Một chiếc ô tô khác lao thẳng vào bãi đậu xe. Và một số người đàn ông mạnh mẽ hơn đã bước ra khỏi xe.
"Này, tụi bây làm gì vậy, nhanh lên, cảnh sát sẽ tới" một người đàn ông trầm giọng nói.
"Có người đến giúp," người đàn ông đầu tiên nắm lấy Kim nói. Daniel và Kim bây giờ đã bị bao vây.
"Hừ, một bầy chó thế này, chúng mày sống được bao lâu?" Daniel rủa thầm.
"Daniel, anh có sao không?" Kim hỏi Daniel với vẻ quan tâm.
"Hãy chăm sóc bản thân trước. Những người này là ai?" Daniel trả lời, nhưng anh ta đã giữ Kim ở lại bên mình. Bên kia bắt đầu đối phó với Daniel và họ đã bắt lại Kim. Daniel đã chiến đấu hết sức mình, chỉ có hai hoặc ba người thì Daniel nghĩ rằng anh ta có thể xử lý được. Nhưng có mười người ở đây. Daniel đau tay. Ngoài ra, Daniel cũng phải cẩn thận với Kim.
Thật ra Daniel không muốn giúp Kim, nhưng trong đầu có điều gì đó mách bảo anh ta, nên Daniel không thể để Kim bị bắt mất. Một nhóm người đàn ông khỏe mạnh chạy về phía Daniel và Kim, cả hai đều hoàn toàn tự vệ, nhưng Kim đã bị bắt và kéo lên xe.
"Kim" Daniel gọi khi chạy đến giúp Kim.
"Thật sến sẩm!" Một trong những người đàn ông hét lên giận dữ khi thấy rằng Daniel sẽ không để Kim đi dễ dàng.
"Anh ta ồn ào quá, hãy đưa đi cùng", người này nói, trước khi Daniel bị bắt vào xe với Kim.
"Chết tiệt" Daniel sắp sửa chửi rủa. Nhưng Daniel dừng lại khi bên kia chĩa súng vào đầu.
"Cậu nhóc, nếu mày không im đi, tao sẽ làm nổ tung đầu mày", người đàn ông to lớn khàn giọng nói. Thuộc hạ của hắn ta trói tay và miệng hai người. Kim nhìn Daniel lo lắng vì Daniel bị thương nhiều hơn Kim. Kim bắt đầu nghĩ về Kamol trong khi bản thân Daniel cũng có chút căng thẳng.
+++++++++++++++++
"Các người đã làm cái gì?" Giọng nói của Kamol vang lên khắp ngôi nhà và khiến những thuộc hạ đứng dậy và tránh ánh mắt của hắn liên tiếp.
"Lop, tôi đã nói với cậu rồi phải không? Tôi đã bảo cậu phải theo dõi sát sao Kim." Kamol quay sang chất vấn Lop với giọng nghiêm khắc và đôi mắt cứng cỏi. Hắn được thông báo vào lúc 3 giờ chiều rằng Kim đã biến mất. Daniel không có ở đó và để các vệ sĩ của mình ở nhà.
(Lop: Tại vợ sếp muốn trốn chứ bộ)
"Thưa sếp, xin hãy bình tĩnh" Kom nói, bởi vì anh thông cảm với các thuộc hạ khác.
"Làm sao tôi có thể bình tĩnh lại? Vợ tôi đi rồi" Kamol quay lại cáu kỉnh với anh.
(Cũng dừa lắm)
"Alex, nói cho tôi biết sếp của cậu đã đi đâu" Kamol quay sang chất vấn cấp dưới của Daniel.
"Tôi không biết. Tôi cũng không liên lạc được với Khun Daniel" Alex thành thật trả lời vì lo lắng cho ông chủ của mình, người mà anh ấy cũng mất liên lạc.
"Có phải ông chủ của cậu là người đã đưa Kim đi không?" Kamol hỏi lại, hai vệ sĩ của Daniel quay lại nhìn xung quanh một chút.
"Nói cho tôi ngay. Nếu hai người không nói như vậy, đừng nghĩ rằng tôi ác. Đây là nhà của tôi. Tôi có thể làm bất cứ điều gì. Cậu có muốn thử không?" Kamol đe dọa.
"Tôi nghĩ Khun Kamol nên nói chuyện với Khun Daniel. Chúng tôi thực sự không biết gì cả" Thuộc hạ của Daniel không biết bất kì thứ gì, bởi vì cả hai người đều chỉ nghiêm túc tuân theo mệnh lệnh của Daniel.
(Chả bù cho Kamol, cấp dưới nghe lời tất cả mọi người, trừ Kamol.
Dừa lắm)
"Tôi nghĩ chúng ta nên đợi Khun Daniel trước đã, thưa sếp. Tôi nghĩ Khun Kim sẽ không ở đâu xa. Chúng tôi sẽ tìm Khun Kim" Kom trả lời. Kamol run lên vì tức giận.
"Tôi muốn Kit và Lop đến xem căn hộ của Kim ngay bây giờ, đề phòng em ấy quay lại đó. Ruth, vào văn phòng đi. Còn nữa, đưa người đến nhà bố mẹ Kim. Kom, hãy gọi và nói với AiDay. Nếu Kim đến gặp anh ta, liên lạc với tôi ngay lập tức" Kamol ra lệnh cho cấp dưới của mình càng nhiều càng tốt nếu hắn có thể nhớ được Kim có thể đã đi đâu.
"Vâng" Cấp dưới của Kamol phản ứng nhanh chóng và tản ra làm việc theo lệnh của ông chủ. Kamol cúp máy và gọi cho Kim nhưng không ai trả lời.
"Trả lời tôi đi Kim. Trả lời tôi. Em đang hiểu lầm tôi" Kamol lo lắng lẩm bẩm. Các cấp dưới của Daniel cũng chia ra để liên lạc với sếp của chính họ.
(Tôi vẫn chê ạ. Anh làm em bé của tôi khóc rồi)
…
…
…
Đột ngột !!
Kim và Daniel bị ném vào một căn phòng nhỏ, có người đến tháo băng bịt mắt ra khỏi mắt cả hai.
"Anh là ai?" Kim hỏi khi miệng cậu rảnh rỗi.
"Cậu sẽ biết," anh chàng to lớn nói trước khi trói tay.
"Giữ im lặng nếu cậu không muốn bị thương" người kia nói, và rời khỏi căn phòng nhỏ ngay lập tức. Daniel và Kim nghe thấy tiếng đóng cửa từ bên ngoài.
"Ahh!" Daniel hét lên khiến Kim quay lại nhìn anh ta.
"Anh bị thương ở đâu vậy Daniel?" Kim hỏi. Daniel nhìn cậu.
"Tôi đã nói với cậu rằng hãy lo lắng cho bản thân trước đã" Daniel nói với giọng nghiêm nghị. Daniel bây giờ muốn biết ai đã bắt anh và Kim.
"Anh bị đánh nhiều hơn tôi. Tôi phải lo lắng cho anh hơn cả bản thân mình" Kim nói với giọng khó chịu.
"Thực ra, anh không nên gặp rắc rối này, đó là lỗi của tôi. Họ rõ ràng chỉ muốn có tôi" Kim thì thầm.
"Có lầm không? Tôi trở lại giúp cậu." Daniel trầm giọng nói.
"……" Kim vẫn im lặng. Vì Kim cũng đang rất hoang mang về tình hình hiện tại.
"Điện thoại bị rơi. Tại sao mình lại bất cẩn thế này?" Kim vẫn không biết Kamol đã phát hiện ra rằng cậu đã biến mất khỏi nhà mình và cậu không biết Kamol sẽ phản ứng như thế nào.
//Đừng nghĩ về bản thân, Kim. Anh ấy sẽ không tìm kiếm mình. Mình đã khiến anh ấy cảm thấy rất tồi tệ.// Kim nghĩ thầm, cũng cảm thấy buồn. Daniel điên cuồng tìm kiếm căn phòng nhỏ, không có cách nào thoát ra được.
(Ôi em bé của tôi)
"Nơi đây, tại sao cậu lại ngồi? Hãy tìm cách thoát khỏi đây" Daniel lẩm bẩm nhưng Kim lắc đầu.
"Anh chỉ tìm kiếm trong vô vọng. Anh đã thấy rằng không có lối thoát. Tôi thà đợi họ cho chúng ta biết lý do tại sao họ bắt chúng ta" Kim nói với một giọng bình tĩnh. Daniel quay lại nhìn Kim, trước khi ngồi xuống bên cạnh cậu.
"Tôi ổn với nó" Daniel nói.
"Tôi không đúng. Tôi chỉ không biết phải làm gì tiếp theo" Kim nói nhỏ. Daniel ngồi im lặng. Giờ thì cả hai không ai nói gì cả, họ ngồi im lặng với những suy nghĩ của riêng mình.
…
…
…
"Gì? Họ bắt Kim đi như thế này à?" Kamol hỏi với một tiếng vang lớn trong văn phòng khi Kit và Lop đến để báo cáo về tiến độ. Sau khi khám xét căn hộ cho Kim và phát hiện ra rằng nhân viên bảo vệ của căn hộ đã bị hành hung. Họ đi bộ và tìm thấy điện thoại di động của Kim, bao gồm cả chiếc xe mà Daniel đã lái. Ngay sau đó, một cảnh sát được thông báo đã đến để điều tra. Cảnh sát biết Kit và Lop rất rõ, vì vậy họ đã nói chuyện và yêu cầu được xem các camera, cho đến khi họ phát hiện ra rằng Kim và Daniel bị bắt trong một chiếc xe hơi. Kit và Lop vội vàng thông báo cho Kamol một cách nhanh chóng.
"Đúng vậy, Khun Daniel đã bị bắt cùng với anh ấy. Tôi cảm thấy như Khun Daniel đang cố gắng giúp Khun Kim, nhưng anh ấy không thể chống lại bên kia" Kit thành thật trả lời.
"Tại sao Daniel lại đưa Kim đi? Bây giờ họ đã bị bắt như thế này" Kamol lại hét lên. Hắn quay lại nhìn cấp dưới của Daniel, những người cũng đang đứng trong văn phòng.
"Bây giờ điều này đã xảy ra. Hai cậu nói gì? Cậu có thể cho tôi biết toàn bộ sự thật" Kamol trầm giọng hỏi.
"Rất xin lỗi. Bản thân Khun Daniel cũng không nghĩ rằng điều này sẽ xảy ra. Khun Kim chỉ muốn thoát khỏi đây. Đó là lý do tại sao Khun Daniel đã bí mật đưa anh ta ra ngoài" cấp dưới của Daniel cho biết.
"Mặc dù tôi đã ra lệnh cho người của mình không được để vợ tôi ra ngoài. Sếp của cậu có nghĩ rằng anh ta có thể trở thành một người tốt hơn bằng cách đưa vợ tôi đi không?" Kamol nói lớn. Bây giờ hắn tức giận đến mức khói gần như bay ra khỏi tai.
"Tôi đã nói chuyện với vợ, cho đến khi vợ tôi hiểu lầm, và vợ tôi không muốn ở đây, cho nên em ấy phải tìm ra lối thoát" Kamol nói. Hắn quyết tâm quay lại nói rõ mọi chuyện với Kim. Kim không hiểu nhưng hắn sẽ làm rõ mọi chuyện. Nhưng không ngờ, mọi thứ khiến Kamol phát điên.
"Thưa sếp, không chỉ hai người này. Chúng ta cùng tìm hiểu trước nhé. Ai đã bắt Khun Daniel và Khun Kim? Kom vội vàng can thiệp. Bởi vì lúc này tâm trạng của Kamol không tốt, nổi khùng lên khắp nơi. Mặc dù bình thường Kamol có thể kiểm soát cảm xúc của mình. Nhưng bây giờ Kamol gần như mất kiểm soát vì đó là về Kim.
"Nhưng nếu tôi phải đoán. Chỉ có một người đang nhắm vào tôi" Kamol nói một cách chắc chắn.
…
...
…
Tiếng mở cửa vang lên. Điều này khiến Daniel và Kim lập tức quay lại nhìn cánh cửa, nó đã được mở bởi người đàn ông to lớn.
"Đứng dậy đi, mày không muốn biết bọn tao là ai sao?" Một người đàn ông nói trước khi nâng cánh tay của Kim lên. Hai người đàn ông khác đã nhốt cậu lại và Daniel cũng đi theo họ. Kim và Daniel đi qua một sảnh lớn được trang trí theo phong cách Trung Quốc, bước vào một phòng lớn khác, phòng này có bàn làm việc, phía sau bàn là một người đàn ông trung niên đang ngồi. Kim và Daniel bị đẩy đến đứng trước bàn với một người đàn ông to lớn đứng xung quanh họ.
"Aw, tôi được biết rằng họ đã bắt được vợ của AiKamol. Anh ta là ai?" Người đàn ông trung niên nói, điều này khiến Kim và Daniel ngay lập tức biết rằng