Tôi nói chuyện vô cùng cẩn trọng, chỉ sợ mình lại chọc tức bà cô tổ này.
May mà sau khi nghe xong lời tôi nói thì Linh Lăng không nổi điên lên mà lại nheo đôi mắt to của cô ấy vào rồi hỏi tôi một câu.
"Anh có biết trận pháp Bách Minh Pha không?"
Tôi ngẩn người ra, vừa nghe thì cảm thấy cái tên này hơi quen quen, hình như tôi đã nhìn thấy nó trong cuốn "Thiên Địa Kinh" mà ông nội để lại.
Thấy tôi trầm tư suy nghĩ, Linh Lăng cũng không thúc ép mà yên lặng nhìn tôi, đợi tôi nghĩ xong.
"Tôi nhớ mang máng đây là một loại hung trận, mài mòn đầu lâu và xương chậu của một trăm người chết rồi trộn với máu lươn, sau đó lại dùng Ngũ quỷ để dẫn trận là có thể khiến âm khí của trận pháp này vô cùng mạnh, hồn thể vì bị giày vò đau đớn mà trở nên hung tợn.
Đây là trận pháp cực kỳ hung hiểm".
Tôi cau mày, cố gắng nhớ lại những điều mình đọc được trong sách.
Nghe xong câu trả lời của tôi, Linh Lăng gật đầu vẻ hài lòng.
"Không sai, trận pháp này chuyên dùng để luyện ra âm khí và ác quỷ.
Nghe qua thì có vẻ không có tác dụng gì lắm, cũng không có khả năng tàn sát như các loại trận pháp khác nhưng ít người biết rằng hung trận này có thể mở ra con đường âm dương".
Vừa nghe Linh Lăng nói xong, tôi như giật mình tỉnh ngộ, vội vã hỏi lại.
"Ý cô là ở đây có người đang bày trận Bách Minh Pha?"
Trước đó chúng tôi đã đoán được có người muốn mở một con đường âm dương ở cao ốc Phương Viên này nhưng đó giờ vẫn chưa hiểu được thủ đoạn của đối phương.
Giờ được Linh Lăng nhắc nhở, cuối cùng tôi đã hiểu ra mọi chuyện.
Hóa ra là bất kể