Tác giả: Nhất Thế Hoa Thường
Thể loại: Đam mĩ, hiện đại, trọng sinh, thanh mai trúc mã, hài hước, ôn nhu công, tạc mao thụ, HE
Độ dài : 73 chương
Tình trạng : Hoàn
______________________
"Bệnh viện Thần Ái. Thần linh yêu tất cả mọi người."
Kì Nhạc trước khi vào phòng phẫu thuật nghĩ rằng mình chỉ có hai con đường. Một là phẫu thuật thành công, mình sống. Hai là phẫu thuật thất bại, mình chết.
Nhưng cậu vạn lần không ngờ tới còn một khả năng thứ ba. Đó là phẫu thuật thất bại, nhưng cậu vẫn sống.
Chỉ có chút xíu trục trặc là khi tỉnh dậy, liền phát hiện ra thân thể này quá xa lạ. Hơn nữa lại bị một đám người chạy tới làm phiền. Nhưng mà nhờ thế, Kì Nhạc mới biết "mình" của quá khứ đã làm ra vô số chuyện mất mặt.
Ví dụ như không cần thể diện mà theo đuổi người ta; ví dụ như vì come out mà cãi vã với người thân, cầm tiền rời nhà; ví dụ như bị em kết nghĩa cùng "bạn trai" cầm thú cho đội nón xanh...
Nhưng mà Kì Nhạc quan tâm hơn là vấn đề sinh lí của thân thể này.
Trích văn án:
"Mọi người giải thích nghi vấn cho cậu: “Cậu là gay.”
Kì Nhạc: “. . . . . .”
Mọi người: “Cậu là 0, cũng chính là người bị đè.”
Kì Nhạc: “Nói láo! Ông là trai thẳng!
Mọi người tiến lên vỗ vai cậu: “Vậy đánh cược đi, đàn ông trên thế giới đều có thể biến từ cong thành thẳng, nhưng còn cậu thì không.”
Kì Nhạc giận đến phát run: “Cứ đợi đấy!”
Mọi người nhắc nhở: “Lúc cậu tỏ tình làm lớn lắm, bây giờ ai cũng biết cậu là gay, làm gì còn cô nào muốn theo cậu?”
Kì Nhạc không còn cách nào khác, đành giả vờ mất trí nhớ. Nhưng mà cá tính của cậu với chủ nhân trước kia của cơ thể này hoàn toàn khác nhau. Sẽ không có chuyện Kì Nhạc nhu nhược yếu đuối với mấy kẻ "bạc tình bạc nghĩa", vì thế thái độ của cậu khiến ai nấy đều sửng sốt. Cũng không trách được, Kì Nhạc vốn là một người miệng lưỡi sắc như dao, muốn nói ai liền đâm người đó tới máu tươi đầm đìa. =)
"Yêu Tinh lo lắng hỏi: “Tiểu Viễn, em cảm thấy thế nào?”
Cơn giận của Kì Nhạc vẫn chưa hoàn toàn biến mất, tuy giọng nói hơi suy yếu nhưng vẫn thể hiện rõ sự chán ghét: “Cái thằng biến thái kia đâu? Bảo hắn cút ngay!”
Yêu Tinh hưng phấn quay đầu lại: “Mày nghe thấy không? Tiểu Viễn kêu mày cút kìa.”"
Vì thế dĩ nhiên, Kì Nhạc không hề muốn dây dưa với bạn trai cũ của "mình" trong quá khứ một chút nào. Cũng không để ý chuyện hắn ta lên giường với em kết nghĩa của "mình".
Qúa trình tỉnh lại của Kì Nhạc quá mức thần kì, ai cũng cảm thấy cậu có khí phách hơn trước nhiều. Không còn là đứa nhỏ khóc lóc ỉ ôi luôn đeo bám tên vô lại kia nữa, mà chính là quyền lợi của mình một chút không không cho người ta xâm phạm!
Kì Nhạc vốn là trai thẳng, cũng chưa từng tiếp xúc với người trong giới. Nhưng mà cậu không biết, thanh mai trúc mã của mình, Cố Bách chính là một tiểu công luôn được đám tiểu thụ săn đón. Cố Bách thích Kì Nhạc đã nhiều năm.
Khi thân thể thật của Kì Nhạc đã vĩnh viễn nằm xuống, Cố Bách cũng không hề biết linh hồn của cậu vẫn còn, vì vậy buồn rầu và dằn vặt trong một thời gian rất dài.
Còn Kì Nhạc vì nổi hứng muốn đi thăm mộ của chính mình, liền gặp Cố Bách thần sắc bi thương ngồi đó. Kì thực chủ nhân cũ của cơ thể này rất nổi tiếng trong giới, Cố Bách không khỏi nghi ngờ. Cậu không biết phải giải thích như thế nào, đành phải nói dối là Kì Nhạc trước khi chết có để lại đồ vật này nọ cho Cố Bách. Sau đó là một hồi dây dưa.
Cố Bách rất men, rất thông minh, không cần Kì Nhạc nói ra đã từ từ quan sát và chắc chắn. Đấy chắc chắn là Tiểu Nhạc của mình!
Sau đó là vô số tình huống dở khóc dở cười theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. =)
Cũng phải nói thêm, bệnh viện Thần Ái là một nơi trọng sinh tốt đẹp. Đúng như dòng chữ in trên chăn của bệnh viện "thần linh yêu tất cả mọi người". =)
Ngoài Kì Nhạc, còn có đạo sĩ bán bùa rởm vì đắc tội thần linh mà bị trọng sinh sang cơ thể khác; còn có một trạch nam tiểu thụ moe moe trên đường ôm búp bê thần tượng về nhà bị xe đâm... :v
Nếu bạn nào cơ mặt cứng, xương hàm kém hoạt động có thể đọc qua truyện này, đảm bảo sau đó cơ mặt bạn sẽ vô cùng dẻo dai, xương hàm linh hoạt bất ngờ, mở ra đóng vào liên tục không thể chống đỡ. =)
Ngoài cặp đôi chính là Cố Bách và Kì Nhạc, các cặp đôi phụ cũng rất đáng yêu. Điều đáng nói là các tiểu công đều biết chuyện tiểu thụ nhà mình bị xuyên không, Kì Nhạc thì không nói. Nói tới trạch nam ngốc manh Dịch Hằng của chúng ta đi. Chủ nhân của cơ thể mà em nhập vào vốn đã bị "người đàn ông ưu tú" ( tiểu công ) bỏ vì tham ô hối lộ. Nhưng mà khi em gào thét trong bệnh viện: "Đây không phải là tôi!", tiểu công liền dùng mọi cách bưng bít tội danh cho em khỏi phải ngồi tù oan, sau đó từ từ tìm cách thu phục lão bà của mình.
Trích lời kể của tiểu thụ Dịch Hàng:
“Sau khi thuốc an thần hết tác dụng, tôi thấy mình đang nằm trong phòng bệnh của khoa tâm thần, dĩ nhiên tôi phải phản kháng tiếp, bác sĩ y tá thấy thế liền chạy vào, trong đám người thân của tôi đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, vừa nhìn liền biết hắn ta là một người đàn ông ưu tú sự nghiệp hứa hẹn, nói trắng ra chính là loại vừa cao lớn vừa giàu có vừa đẹp trai. Hắn ta cầm một khay thuốc, bình tĩnh nói với bác sĩ là đầu tôi bị thương, còn nói tôi chưa tỉnh ngủ, đập một cái là tỉnh ngay.”
Một người bạn của mình nói, khi đọc xong "Thế giới này điên rồi", nó cũng muốn điên luôn. =) Nhưng mà truyện này thực sự rất hay, đọc không cảm thấy mệt. Nếu có mệt thì cũng chỉ là vì cười quá nhiều mà thôi. Thích hợp đọc giải trí và thư giãn, đọc lúc buồn cũng như lúc vui :v :v
Bình luận truyện