Thế Giới Rộng Lớn Chỉ Có Mình Anh

Bị Phong Sát


trước sau



Edit: Yang
Beta: Yin
- ----
Đối diện với ánh mắt của Lục Cận Ngôn, Thịnh Hoan có chút sững sờ.

Nói thế nào nhỉ, ẩn chứa trong ánh nhìn của anh đều là một mảnh sâu thẳm, màu đen tuyền gần như hoà quyện với bóng tối, phảng phất như đang chuẩn bị nổi lên một cơn bão lớn, trong vô thức đã cuốn cô vào sự thần bí đẹp đẽ ấy.

Nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của cô, anh liền nhắm mắt lại.

Rốt cuộc nhịn không được nữa, chỉ trong nháy mắt, Thịnh Hoan đã thấy hai tay Lục Cận Ngôn thoát khỏi dây trói, khống chế vòng eo cô.

Chỉ trong vài giây, cô đã rơi vào thế yếu.

Thịnh Hoan không hề cảm thấy lo lắng, trong lòng còn ẩn chứa một chút mong đợi và căng thẳng.

Thịnh Hoan không muốn Lục Cẩn Ngôn nhìn thấy sự căng thẳng của mình, cô quay mặt về phía trong ghế sô pha.

Ngay sau đó, mớ tóc mái loà xoà bên tai được vén lên, đôi môi ấm áp lập tức phả vào má trái.

Một giọng nam khàn khàn vang lên với khoảng cách rất gần, mông lung mà lại rõ ràng: "Chơi vui không? Thịnh Hoan, hửm?"
Cảm giác áp lực trên đỉnh đầu khiến Thịnh Hoan một câu cũng không nói nên lời.

Rõ ràng Lục Cận Ngôn cũng không muốn làm gì, rất mau liền đứng dậy.


"Cũng không muộn, nghỉ ngơi sớm một chút đi." Lục Cận Ngôn nói, nhìn thoáng qua Thịnh Hoan đang nằm trên sô pha đưa lưng về phía mình, xoay người bước lên lầu.

Mỗi người đều sẽ có dục vọng của chính mình, nhưng để có thể kiềm chế nó thì rất ít ai làm được, huống chi là một thằng đàn ông đã bị dụ dỗ đến ngẩng cao đầu.

Lục Cận Ngôn luôn luôn biết rõ bản thân mình muốn cái gì, anh muốn cơ thể Thịnh Hoan, nhưng lại càng muốn trái tim cô hơn.

Nước và sữa hòa nhau không đủ, thể xác và tinh thần giao hòa, đó mới là cực lạc trần gian, chết ở trên người cô cũng không hối hận.

Thịnh Hoan nghe tiếng bước chân xa dần, mới quay đầu nhìn về phía góc áo sắp biến mất kia.

Cô cắn chặt môi, vẻ mặt ngập tràn não nề.

Lục Cận Ngôn kiềm chế cũng thật tốt, đều đã làm đến mức đó rồi, anh còn có thể xem như không có việc gì mà rời đi, là khả năng tự chủ của anh quá mức tuyệt vời, hay vẫn là do cô không có chút dụ hoặc nào đối với Lục Cận Ngôn đây.

Thịnh Hoan oán hận đập mạnh tay xuống ghế sô pha mềm mại, đóng lại cổ áo đang hé mở.

Cô ngồi trên ghế sô pha vài phút để bình ổn hơi thở và nhịp tim đang đập mạnh, sau đó mới đi lên lầu.

--Truyện-đăng-trê[email protected]_yinyanghouse-
Chỉ trong một buổi tối, sự việc về Thời Dao đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Ngày hôm trước, bởi vì Lục Cận Ngôn không tỏ vẻ gì, truyền thông và công chúng đều cho rằng Thời Dao không thể nghi ngờ chính là vị hôn thê của Lục Cận Ngôn.

Ai mà biết sau đó đột nhiên xảy ra ngập tràn biến cố.

Rạng sáng ngày hôm sau, Weibo chính thức của MK Entertainment đại diện cho Lục Cận Ngôn phát ra một tin Weibo, từng câu từng chữ trong bài đăng gần như không giữ một chút thể diện nào cho Thời Dao, anh thẳng thừng chỉ rõ cô ta nói dối trắng trợn, và tuyên bố Lục Cận Ngôn cùng Thời Dao chỉ là quan hệ ông chủ với nghệ sĩ, tin tức chưa được kiếm chứng đã tuồng ra bên ngoài kia, sẽ lưu lại để khởi tố ra toà.

Phải biết rằng, bản thân Thời Dao chính là nghệ sĩ dưới quyền MK, hơn nữa cô ta đã lăn lộn đến vị trí này rồi.

Dù thế nào, Lục Cận Ngôn cũng không có khả năng sẽ ra tay với cây rụng tiền này.

Bên ngoài sôi nổi suy đoán, có phải Thời Dao đã chọc giận Lục Cận Ngôn hay không, mới có thể khiến anh không chừa cho một chút mặt mũi như thế.

Ai mà chả biết, Lục Cận Ngôn tuy không phải minh tinh trong giới giải trí, nhưng anh lại là người được trong giới săn đón nhiều nhất.

Anh chưa từng bị truyền ra tin tức hẹn hò gì, lần này xảy ra tai tiếng với Thời Dao, ai cũng có thể thấy được cô ta đang thuận thế đẩy thuyền, không nói trước đó không chịu ra mặt làm sáng tỏ.

Ngược lại còn trong tối ngoài sáng nói vài lời khiến người ta hiểu lầm, sợ là đã chọc phải Lục Cận Ngôn.

Nhưng mà ai cũng biết, Thời Dao không có khả năng bị phong sát.

Dù sao cô ta cũng là thiên kim Thịnh gia, đằng sau vẫn có Thịnh gia chống lưng, Lục Cận Ngôn tốt xấu gì cũng phải cho nhà họ Thịnh chút thể diện.

Nhưng sau bài đăng weibo vả mặt Thời Dao của Lục Cận Ngôn, thì một tin tức khác về thân thế của Thời Dao ngay lập tức như một kíp nổ trên toàn internet tung ra.

Trong bài báo, những hàng chữ được ghi trên đó làm người xem vô cùng sốc.


Hình tượng bên ngoài của Thời Dao luôn luôn là kiểu mềm mại nhu nhược, trong mắt vô số trạch nam cô ta chính là nữ thần thanh thuần.

Nhưng bài viết lại chỉ thẳng thân thế của Thời Dao đều là giả, hơn nữa bản thân Thời Dao không hề vô tội đơn thuần như vẻ bề ngoài.

Lúc cô ta năm tuổi được Thịnh gia nhận nuôi, năm mười lăm tuổi đã làm tức chết người mẹ nuôi bệnh nặng đang còn sống sờ sờ như thế, không chỉ có không cảm ơn, ngược lại còn lấy oán trả ơn, không biết hối cải, chọc cho Thịnh gia cùng cô ta kết thúc quan hệ.

Đại khái mà nói, bí mật của hào môn người ngoài không thể biết rõ, nhưng đồng thời, điều này càng làm bài báo vô cùng chân thật.

Nếu không có chỉ thị và sự chấp thuận của cấp trên, người nào dám đưa tin tức này ra ngoài chứ, sợ rằng còn chưa kịp phát ra đã bị lệnh rút về, đặc biệt là liên quan đến Thịnh gia và Lục Cận Ngôn.

Trong thời gian ngắn ngủi, vô số lời chửi rủa cùng chỉ trích đều hướng về phía Thời Dao.

Thân thế nghèo khổ không đáng sợ, đáng sợ chính là lòng người.

Lòng người không thể nuốt chửng con rắn, con voi được, nhưng nó có thể ấp ủ mọi điều thù hận, nhỏ nhen, ích kỷ,...!là tiền đề để mọi chuyện xấu xảy ra trên đời.

Chọc tức người mẹ nuôi đã nuôi nấng mình tới chết, hơn nữa còn phát ngôn bừa bãi, không ai biết được nhân phẩm

Thời Dao tồi tệ đến mức nào.

Người nổi tiếng một khi đã có vết nhơ, không thể nghi ngờ chính là một cục đá lớn ngăn chặn tài nguyên của cô ta.

Nhưng mà loại người như Thời Dao, là thứ mà quần chúng không thể chấp nhận được.

Bức tượng đổ xuống bị hàng nghìn người xô đẩy, hình dung tình trạng lúc này của Thời Dao cũng không phải nói quá.

"Thời Dao cút ra khỏi giới giải trí" các loại chủ đề liên quan đến đề tài trên đều tăng mạnh trên lượt tìm kiếm, tất cả đều cho thấy thời của Thời Dao đã tàn rồi.

Hơn nữa không chỉ có đơn giản như vậy, với việc hình ảnh bị hư hại, các sản phẩm quảng cáo do cô ta làm đại sứ đều chịu ảnh hưởng.

Họ đề nghị đơn phương chấm dứt hợp đồng với cô ta, hơn nữa Thời Dao còn phải gánh vác tiền vi phạm hợp đồng.

Cô ta làm minh tinh mấy năm nay kiếm được không ít, nhưng muốn trả hết tiền vi phạm kia, chỉ sợ cũng phải táng gia bại sản.

Sáng hôm sau Thịnh Hoan mới nhìn thấy tin tức, nói thật, cô có chút giật mình.

Không nói đến việc quan hệ giữa Thời Dao với Thịnh gia ít ai biết, trước đó cô ta vẫn luôn an phận, ai mà biết bản thân vừa mới tuồng ra tin nóng, lại dành cơ hội cho người khác phản kích.

Lúc Thời Dao năm tuổi được mẹ cô đưa về Thịnh gia nuôi dưỡng, bởi vì sợ một mình Thịnh Hoan sống quá cô đơn, cho nên nhận nuôi Thời Dao chính là để cô ta làm bạn chơi với Thịnh Hoan.

Nhưng điều không thể phủ nhận chính là cha mẹ đối xử vô cùng tốt với Thời Dao, xem cô ta như con mình mà nuôi nấng, cũng không bởi vì Thịnh Hoan là con gái ruột mà thiên vị.

Thời điểm Thời Dao vừa đến Thịnh gia cả người đen thui gầy gò, trên người cũng không có mấy miếng thịt.

Lần đầu tiên Thịnh Hoan nhìn thấy Thời Dao liền không thích cô ta, không phải bởi vì vẻ bề ngoài, mà đơn thuần chỉ vì ánh mắt của cô ta, chứa đựng quá nhiều thứ.

Cô ta đánh giá cô, sự chán ghét và kinh ngạc ẩn sâu trong ánh mắt cô ta, đều làm Thịnh Hoan không thích.


Khi đó Thịnh Hoan mặc một chiếc váy công chúa màu đỏ, đứng trên cầu thang xoắn ốc, hơi nâng cằm nhìn xuống người dưới lầu.

Chỉ là liếc mắt một cái, đã chú định về sau hai người không cùng quan hệ.

Có một số người, lần đầu liếc mắt đã không thích, về sau như thế nào cũng đều không thích nổi, Thời Dao với Thịnh Hoan, chính là quan hệ như vậy.

Cho nên khi mẹ cô mắc bệnh và phải nằm viện, Thời Dao không thèm quan tâm đến hoàn cảnh gì, nói với mẹ cô những bất mãn cùng uất ức của mình trong nhiều năm qua, làm cảm xúc mẹ cô kích động đã phát bệnh ngay lập tức.

Cho dù đã nhanh chóng đưa vào phòng cấp cứu, nhưng cô ta đã khiến cô mất mẹ mãi mãi.

Thời Dao làm những việc đó, dù có gây chuyện vô lý đến đâu, cha cô cũng bao dung được mấy năm.

Đến khi học đại học, Thời Dao vẫn không hối cải, nói năng lỗ mãng, cuối cùng cha Thịnh mới cắt đứt quan hệ với cô ta.

Ông cũng chưa bao giờ muốn nhúng tay hủy hoại sự nghiệp của Thời Dao, đại khái ông cũng luôn hy vọng cô ta có thể tự mình sống tốt.

Đó là lý do tại sao sau khi Lục Cận Ngôn gọi điện chỉ đích danh muốn gặp Thời Dao, vậy mà hai ba năm vẫn chưa từng gọi điện cho cô ta.

Nhưng Thịnh Hoan thế nào cũng không thể cam lòng, cô không phủ nhận nỗi hận và mong muốn trả thù trong lòng, thậm chí còn mơ hồ hi vọng Thời Dao chưa bao giờ xuất hiện ở nhà cô, như vậy mẹ cũng sẽ không bỏ cô đi sớm như vậy.

Rốt cuộc Thời Dao dựa vào cái gì mà có thể sống tốt như thế chứ? Thịnh Hoan cô dù thế nào cũng không cho phép.

Cô muốn, Thời Dao phải trả một cái giá thật đắt cho những hành động mình đã làm.

Nhưng dù có ghét Thời Dao thế nào đi chăng nữa thì trước đây cô cũng chưa từng nghĩ đến việc hủy hoại sự nghiệp của cô ta, cô chỉ muốn những thứ mà Thời Dao thích không thể tới tay cô ta nhanh như vậy mà thôi.

Ngay khi chuyện vừa xảy ra, Thời Dao lập tức trở thành con chuột trên đường phố, thậm chí kể từ bây giờ đã bị xoá tên khỏi làng giải trí.

Trong lúc suy tư, đi động đặt trên đầu giường bỗng vang lên.

Thịnh Hoan nhìn cái tên xuất hiện trên màn hình, gần như không chút do dự ấn nghe máy.

Là Thẩm Trí.

Chiếc đi động cũ bị Lục Cận Ngôn ném kia dĩ nhiên là không thể tìm lại, mà dù cho tìm được cũng chắn chắn không dùng được, vậy nên Thịnh Hoan bất đắc dĩ phải mua cái mới.

Cũng không biết người bên đầu dây kia nói gì khiến Thịnh Hoan kinh ngạc kêu lên: "Anh về nước?" ngừng vài giây, cô hơi suy tư: "Chiều nay em chỉ có một ca giải phẫu, có thể cùng anh đi ăn tối.".



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện