REVIEW THẾ GIỚI RỘNG LỚN CHỈ CÓ MÌNH ANH
Tác giả: Thường Đông
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, tiểu thư Thịnh gia - nữ bác sĩ xinh đẹp quyến rũ x tổng tài Lục thị - ông trùm giới giải trí, tính cách độc chiếm, mắc chứng bệnh rối loạn nhân cách phân liệt, #SẠCH, có SỦNG có NGƯỢC có NGỌT, nhẹ nhàng, HE.
Độ dài: 46 chương (có pass)
Tình trạng: Hoàn edit.
Từng có một câu chuyện nhỏ kể về một nàng mèo trắng và một con sư tử mang bộ lông trắng muốt.
Chuyện kể thế này, nàng mèo trắng là một nàng mèo quý tộc, nàng ấy có gia thế đáng ngưỡng mộ, lại luôn tự tin, cao ngạo và xinh đẹp. Tuy vậy nhưng nàng mèo trắng rất lễ độ, đối xử với mọi người rất ôn hòa, trừ một con mèo nhỏ mà nàng ấy ghét vô cùng.
Một lần nọ, nàng mèo trắng thấy con mèo nhỏ kia cứ thích lởn vởn quanh một con sư tử có bộ lông trắng tuyệt đẹp xem chừng yêu thích lắm. Thế là nàng mèo trắng liền cố tình nói với mọi người rằng con sư tử kia của nàng, nàng trêu đùa sư tử, chọc ghẹo sư tử.
Nàng mèo trắng cứ nghĩ con sư tử kia hiền lắm, vì nó chỉ nằm im nhìn nàng thôi, vì vậy nàng thích làm gì thì làm, hoàn toàn không nghĩ tới hậu quả có thể xảy ra. Và đến khi con sư tử kia đứng dậy, há chiếc miệng to lớn để lộ ra răng nanh sắc nhọn thì nàng mèo trắng mới chợt nhận ra, bản thân mới là đối tượng bị "ăn trọn" mất rồi.
Trong một khoảnh khắc nào đó, nàng mèo trắng dường như còn nhìn thấy bộ lông trắng tinh ấy có một nửa là màu đen, màu đen ẩn ngay bên dưới màu trắng.
…
Câu chuyện về nàng mèo trắng và con sư tử cũng giống như một cách hình tượng hóa về mối quan hệ của tiểu thư Thịnh gia - Thịnh Hoan và ông trùm giải trí - Lục Cận Ngôn vậy.
Thịnh Hoan sinh ra trong một gia đình có tiếng nói trong xã hội, ba mẹ cô yêu thương nhau, cô cũng rất yêu gia đình của mình. Vậy nhưng gia đình hạnh phúc ấy lại bị một người ngoài làm mọi thứ đều đảo lộn.
Đứa con nuôi được bố mẹ cô nhận về để cô "có chị có em", không cảm thấy cô đơn lại dám nói những lời ngỗ nghịch khi mẹ cô bị bệnh nặng, khiến bà không thể qua khỏi.
Kể từ đó, Thịnh Hoan vô cùng hận "em gái nuôi" của cô, cũng chính là Thời Dao. Đối với Thịnh Hoan, hít thở chung một bầu không khí với Thời Dao cũng khiến cô chán ghét. Vì vậy, những thứ Thời Dao thích càng khiến cô muốn phá hủy hơn.
Thời Dao thích Lục Cận Ngộn, đó là cách Thịnh Hoan biết tới Lục Cận Ngôn, cũng là khởi đầu cho đoạn duyên phận giữa cô và Lục Cận Ngôn.
Thịnh Hoan ghét Thời Dao, nên cô tuyệt đối không để Thịnh Hoan có cơ hội tiến tới với Lục Cận Ngôn, không để cô ta được vui vẻ. Sau khi thấy Thời Dao tỏ tình với Lục Cận Ngôn, Thịnh Hoan liền đi trêu ghẹo Lục Cận Ngôn. Thậm chí cuối cùng còn đính hôn với anh.
…
Thịnh Hoan vốn không thích chàng trai họ Lục này, cô chỉ đơn thuần mang tâm tư thù địch với Thời Dao để tiếp cận Lục Cận Ngôn. Nhưng có lẽ cô không biết, chính nhờ điều đó mà mỗi hành động của cô đều mang theo cả sự kiêu ngạo và quyến rũ, đến mức khi cô ra nước ngoài du học cũng không thể ngờ được bản thân đã vô tình trộm mất trái tim của Lục Cận Ngôn đem theo.
Thịnh Hoan vốn tưởng rằng từ đây cô và Lục Cận Ngôn đã không còn dây dưa nữa rồi, nào ngờ, sau mấy năm ở Mỹ, việc đầu tiên khi cô trở về chính là tới nhà Lục Cận Ngôn ở.
Tuy Thịnh Hoan luôn trêu chọc Lục Cận Ngôn nhưng cô cảm thấy dường như anh không có chút hứng thú nào với cô. Con người anh lạnh nhạt lãnh đạm, đối với hành động khiêu khích của cô luôn coi như không khí. Hành động của anh thật sự khiến người ta nhìn vào mà cứ tưởng anh hoàn toàn không đặt tiểu thư Thịnh gia vào trong mắt.
Tất nhiên, "cứ tưởng" thì mãi vẫn chỉ là "cứ tưởng" mà thôi. Chỉ có trong lòng Lục Cận Ngôn mới biết bản thân anh đã vì cô mà nhung nhớ suốt bao nhiêu ngày tháng, bao nhiêu đêm dài.
Vốn Lục Cận Ngôn quen biết Thịnh Hoan chưa được bao lâu thì cô đã chuẩn bị ra nước ngoài du học, giả như có tình cảm với cô thì có thể sâu được bao nhiêu?
Nhưng ai biết tình yêu nào có đi theo lẽ thường?
Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời, Lục Cận Ngôn chính là như thế. Đoạn thời gian ngắn ngủi gặp được cô ngày ấy cũng đã khiến trái tim anh dành trọn cho cô.
Cô đi du học, anh ở trong nước. Hai người hai phương trời, thứ tình cảm đơn phương và nỗi nhớ dằn xé tim Lục Cận Ngôn suốt những buổi đêm đằng đẵng, khiến anh mơ hồ, khiến anh hỗn loạn, cho đến ngày anh cũng không còn là anh, cho đến khi tình cảm và sự điên cuồng chiếm hữu trở nên bùng nổ, tạo thành một nhân cách khác.
Vì cô, anh đã trở thành một người mắc chứng rối loạn nhân cách phân liệt.
…
Ngay ngày đầu tiên khi gặp lại Lục Cận Ngôn trong nhà của anh, Thịnh Hoan lại giở trò cũ, khiêu khích chọc ghẹo anh. Đứng trước chiêu trò của Thịnh Hoan, Lục Cận Ngôn hoàn toàn không chút để tâm, vẫn lạnh nhạt như xưa.
Thịnh Hoan nghĩ rằng quan hệ của cô và Lục Cận Ngôn sẽ tiếp tục tình trạng như ngày đầu quen biết, là hai người không có tình cảm gì với nhau. Chỉ là, Thịnh Hoan phát hiện, lần này Lục Cận Ngôn rất khác.
Một Lục Cận Ngôn lạnh lùng xa cách lại bỗng như trở nên xa lạ, anh dịu dàng chăm sóc cô khi cô dì cả ghé thăm, có đôi khi bá đạo chiếm hữu, có lúc lại cực đoan nguy hiểm.
Sự kỳ lạ của Lục Cận Ngôn khiến cô khó mà giải thích được, nhưng sự ân cần chân thành của anh thì càng không thể nghi ngờ. Dù anh không nói ra thành lời nhưng mỗi hành động của anh lại đều nghiêng về phía cô, bảo vệ cô, ưu ái cô, vì mong muốn của cô.
Sự dịu dàng ấy như cơn mưa phùn, dần dần thấm vào mảnh đất trong trái tim Thịnh Hoan, khiến ở đó mọc lên vô số mầm non rung động.
Thịnh Hoan đến với Lục Cận Ngôn, rồi một ngày cô sẽ phát hiện ra căn bệnh của anh, thậm chí biết được cả những điều mà "nhân cách khác" của anh đã gây ra khiến cô tổn thương. Nhưng rồi thì sao? Khó chấp nhận là thật đấy, nhưng tình cảm cũng đâu phải giả?
Mỗi sự việc trên đời này đều có cách giải quyết của nó, Thịnh Hoan có thể sợ hãi từ bỏ nhưng cũng có thể mạnh mẽ tiến tới.
Nếu lí trí trở nên hỗn loạn, vậy cứ nhờ trái tim dẫn lối. Lựa chọn cuối cùng là lựa chọn ý nghĩa nhất, một lựa chọn mà cả Thịnh Hoan và Lục Cận Ngôn sẽ không cần phải hối tiếc bất cứ điều gì.
Bình luận truyện