Vừa mới đặt chân vào phòng của mình, Mia đã thấy Evan đang ngồi đợi ở trên giường, hai tay khoanh vào nhau, chân vắt chéo, đầu nghiêng sang một bên, mắt nhắm mắt mở, xem chừng là muốn ngủ tới nơi vì đã chờ quá lâu rồi. Thật sự là một bộ dáng sốt ruột, ôm cây đợi thỏ.
Khi nghe được tiếng động lạ vang lên, Evan lập tức giật mình ngồi thẳng người dậy, chỉ trông thấy Mia vừa mới từ phía bên kia cổng không gian bước qua, tròng mắt của Evan liền co rút lại kịch liệt.
- C-cậu, cậu mở được cổng không gian?!
Mia không cho đó là điều gì bất thường, nên cô không hiểu được biểu cảm hãi hùng trên mặt của Evan là vì sao.
- Ừ? Thì sao?
- Thì—"thì sao?"...?, cậu còn nói nữa!
Evan kích động thốt lên một tiếng giống như là đang trách mắng Mia, nhưng sau đó cũng tự cảm thấy bản thân đang thất thố, rất thức thời mà điều chỉnh lại tâm trạng của mình.
Tuy vẫn còn cảm thấy khó tin, nhưng cậu nghĩ rằng, cậu cần phải cho cô biết điều ấy, tránh trường hợp cô lại không biết mà để lộ sơ hở với người ngoài, dù rằng đối với chính cậu việc này cũng không có lợi là bao nhiêu, thậm chí là phản phệ lại mọi nỗ lực của cậu từ trước giờ.
- Nghe này Mia, cổng không gian không phải là muốn thì đều có thể mở được đâu.
Vừa dứt lời, lại có thêm một bóng dáng khác chui ra từ cổng không gian. Cổng không gian không cảm thấy còn sót lại vật thể nào nữa, lúc này mới thu nhỏ lại rồi biến mất hoàn toàn.
Về phần của Evan, cậu còn chưa kịp giải thích nốt thì đã bị vật thể mới bước ra và đang đứng bên cạnh Mia làm cho thất kinh một lần nữa.
Dáng vẻ xinh đẹp đó, chắc chắn cho thấy rằng nó không phải là một con chó bình thường. Hơi thở huyền bí cứ tản mạn xung quanh nó, và ma lực của Evan đủ mạnh để thấy được điều đó. Nó không phải là linh thú đấy chứ? Chưa cần biết Mia đã đi đâu nhưng tại sao cô mới đi một chuyến chưa tới nửa ngày lại mang về một con chó hao hao husky đẹp đến nhường này? Nếu đó là linh thú, thì vận may của Mia quả thực là rất doạ người rồi.
- À, về nó ấy hả...
Nhận ra ánh mắt của Evan đang tập trung lên Alex, Mia hơi cười. Cô vươn tay vỗ lên đỉnh đầu nó, khiến hai tai của nó giật giật mấy cái.
- Tớ tìm được Alexander trong dinh thự cũ ở nhân giới, lúc đó nó còn là hầu gái nữa cơ.
- Vậy...nó quả nhiên là linh thú...
- Thế nhưng mà, nó là do "bọn chúng" lợi dụng đem đến cài vào trong nhà tớ để thám thính. Cũng may là không được bao lâu, tớ đã phát hiện ra và tiêu huỷ kịp thời con chip đó. Tớ đã tìm hiểu rồi, con chip không có khả năng truyền dữ liệu trực tiếp mà chỉ khi tháo ra thì mới có thể xem được.
- Cậu đã biết nhân giới kẻ thù đang nhơn nhở, thậm chí dinh thự của cậu cũng đã tra ra được, vậy mà còn dám một mình sang đó?! Còn nữa, chuyện cổng không gian—
- À mà, đính chính cái nhẹ. Nó là thần thú._Mia giống như là không muốn nghe thêm giáo huấn nữa mà tiện mồm cắt ngang.
Một khoảng im lặng dài thật dài...
- ......T-Thần, THẦN THÚ???!!!!
- Suỵt, be bé cái miệng thôi! Cho dù trong phòng này có cách âm đi chăng nữa thì vẫn phải đề phòng!
Evan cảm thấy trên đầu xuất hiện mấy cái đường hắc tuyến. Mia nghĩ cô còn có tư cách để dạy bảo lại cậu sao?
Hơi ngượng ngùng mà hắng giọng mấy tiếng, Evan ra sức đè nén kích động xuống, trong đầu lặng lẽ sắp xếp lại nội dung mấy việc cần bàn.
- Dù sao thì, trước tiên vẫn là nghe tớ nói đã. Thứ nhất, cổng không gian là thuật pháp cao cấp, không nhiều người có thể sử dụng được thuật này vì tính chất phức tạp của nó. Nói cách khác, chỉ có những người ma lực cường đại và có kĩ thuật mới có thể mở cổng không gian. Tuy nhiên, cậu lại có thể dùng nó, hơn nữa nghe cậu nói giống như là chưa từng trải qua khổ ải nào để mở cổng. Cậu hiểu chứ?
Mia cũng ngồi phệch xuống giường, đầu gật gù theo.
Dĩ nhiên là cô hiểu. Theo như lý lịch, cô là một vampire cấp B, đáng lí ra không thể sử dụng ma thuật nào hơn mức cơ bản, thế nhưng lại có thể mở được cổng không gian mà không hề tốn sức. Cũng có nghĩa là, cô không chỉ đơn thuần là một vampire cấp B. Chỉ là, cô đang có nhiệm vụ phải nghĩ và hành động như là một cấp B mà thôi. Điều này đều là do dì Selina sắp đặt, nếu là dì ấy, cô cũng không hoài nghi nhiều, dĩ nhiên là dì ấy phải có lí do làm vậy.
Nhưng điều này cũng có nghĩa là, có khi nào cô là một cấp A, một quý tộc đường hoàng?
Tạm thời gác lại thân thế của cô đi. Dù sao thời gian để điều tra ra chân tướng vẫn không gấp.
- Thứ hai, việc chạy tới nhân giới một mình. Tớ nhắc lại cho cậu nhớ, đây là một hành động vô cùng nguy hiểm. Nhân giới chính là địa bàn của thợ săn, lúc này chúng còn đang hợp tác với bọn người thiên giới, vì thế mà nhân giới đã trở thành nơi cả hai thế lực đối địch với chúng ta tụ tập. Bước vào đó chẳng khác gì tự sát. Hơn nữa, bọn chúng đã tạo ra vài trò khá "hay ho".
Nói tới đây, Evan không thể không nói bằng giọng mỉa mai, trên mặt cậu là một vẻ mặt chán ghét.
Thấy được biểu cảm của Evan, Mia cũng nghiêng đầu thắc mắc:
- Trò "hay ho"?
- Còn nhớ trước đây, khi một con vampire cấp E đột nhiên xuất hiện trong trường cũ của chúng ta không?
- Nhớ chứ, cũng đã xảy ra khá lâu rồi.
Mia vừa nói, trong đầu vừa hồi tưởng lại cảnh tượng ngày hôm ấy ở trong phòng thay đồ nữ. Đó là lần đầu tiên cô biết được sự tồn tại của sinh vật khác, và nguồn cội của chính cô nữa. Làm sao mà có thể quên được đây?
- Kể từ hôm ấy, vampire cấp E liên tục xuất hiện ở nhân giới, gây ra khá nhiều vụ tấn công. Khoảng thời gian đầu tớ ở lại nhân giới theo dõi, tình hình lúc ấy thật sự rất loạn. Con người bắt đầu nhận thức được sự tồn tại của vampire, nhưng là...
- Nhưng là, chúng đều là cấp E...
Mia nắm bắt được vấn đề rất nhanh. Cấp E là thuần tuý "phế vật", chúng không có lý trí, là một loại quái vật đáng ghê tởm. Chúng tàn sát bất cứ ai xuất hiện trong tầm mắt, chẳng khác gì một đám zombie đói ăn là bao.
Vì thế, con người sẽ liên tưởng cả một chủng tộc vampire đều là loại giống như bọn cấp E. Con người đã xem vampire như là một kẻ địch đe doạ đến sự sống của họ, và như thế thì sẽ hợp tác với thiên giới và thợ săn để trừ khử cư dân ma giới.
Không thể phủ nhận rằng nguồn thức ăn chính của vampire chính là máu người, thế nhưng vampire vẫn là biết chừng mực, không bao giờ tấn công người vô tội. Nhưng nếu không hút máu ai đó thì cũng thật khó sống.
Vì điều này mà vampire đã nghĩ ra một cách để "hợp pháp" hút máu người. Đó chính là thu nạp những con người tự nguyện hiến máu, thông qua "khế ước máu" hoặc quyến rũ, chi phối tình cảm của con người.
Cũng chính vì lẽ đó nên vampire mới được phong cho một cái danh hiệu "đệ nhất phong tình".
Bên cạnh đó, vampire cũng có thể hút máu của một vampire khác. Tuy nhiên, họ thường không làm thế vì chẳng mấy ai thích nếm vị máu của đồng loại mình cả.
Những gia đình vampire thường dân có thu nhập thấp thường sẽ chia sẻ máu của chính mình cho nhau hoặc dùng máu động vật, họ uống máu để sống và không quan tâm mùi vị.
Trái lại với thường dân, các gia đình khá giả và tầng lớp quý tộc lại khá quan trọng mùi vị, vì thế mà họ thường săn lùng những loại máu thơm ngon, ở đây chính là máu người. Trừ phi họ dành tình cảm đặc biệt cho một vampire nào đó, thì máu của đồng loại lại không phải là đồ tốt.
- Chính vì thế, từ giờ trở về sau, làm ơn cẩn thận giùm cái!
Đáp trả lại yêu cầu của Evan chỉ là một cái nhếch môi nhẹ từ Mia. Cặp mắt màu lam hút hồn nhìn về một hướng vô định. Hiện tại rất khó để biết được trong đầu cô đang suy nghĩ chuyện gì.
Evan rất quen vẻ mặt này của cô, nhưng cậu chưa bao giờ mở miệng hỏi về nó cả. Cho dù là thế, cậu vẫn có thể suy đoán được một chút. Evan là ai cơ chứ, chính là người đã luôn luôn ở bên cạnh Mia suốt từng ấy năm đó.
Nhưng hôm nay, cậu quyết định nói ra suy đoán ở trong lòng của mình cho cô. Không, đó không chỉ đơn thuần là đoán. Đó là sự thật. Một sự thật mà cậu chắc chắn rằng cậu đã đúng.
- Rốt cuộc, cậu đã đeo lên bao nhiêu chiếc mặt nạ thế?
Các cơ mặt của Mia, trong thoáng chốc, đột nhiên cứng đờ, nhưng cũng